( ĐI THEO NGÔI THỨ BA)
Kể từ lần gặp gỡ cô bé con với chiếc áo đầm hồng cùng mái tóc cột cây dừa xinh xắn ấy không hiểu sao trong lòng cậu bé Devan bỗng dưng dấy lên một cảm xúc mới lạ.
Dẫu biết yêu ở tuổi này là quá nhỏ và không thích hợp thế nhưng nếu cứ để trong lòng thì ai mà biết được nhỉ?
Thế nhưng buồn cười làm sao, cảm xúc của con nít thì giấu sao cho được?
***
Chỉ chưa đầy một tuần, cả nhà đã nhận thấy cậu con trai út có điều gì đó bất thường, cứ ngồi tương tư, nhìn ra ngoài cửa sổ và thỉnh thoảng lại mỉm cười nhẹ, xem chừng hạnh phúc lắm.
Cả nhà khi thấy được con trai như vậy thì hoảng loạn cả lên, mẹ lén theo dõi những ngày tiếp theo thì thấy những triệu chứng vẫn cứ tiếp diễn y như thế, thiếu điều còn nặng hơn.
Thế là ngày hôm ấy, ba thành viên của nhà họp mặt.
"Nó bị sao ấy nhỉ?"
Collins lên tiếng.
"Này! Nói nhỏ thôi không em con nghe thấy đấy."
Mẹ nhắc.
"Anh không chắc là nó có tâm trạng để nghe chúng ta đâu em ạ."
Ba nói.
Mẹ lườm ba một phát.
Cả nhà lại len lén quan sát cậu con trai từ trong nhà bếp.
"Nó lại thế nữa kìa. Chúa ơi!"
Ba la lên.
***
Devan đang ngồi trên bệ cửa sổ, ánh mắt mơ màng nhìn ra ngoài trời, ra những tia nắng vàng dịu nhẹ, thỉnh thoảng lại đưa tay mơn man lên kính cửa sổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-vo-tinh-mang-em-den-ben-anh/2895308/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.