"Lạnh quá..."
Sáng sớm vừa mở cửa ra đã có một trận gió lạnh thổi vào làm con người ta không chịu được lập tức co rụt lại. Bên ngoài tuyết rơi trắng xóa ngập hơn nửa mặt đường, tin tức buổi sáng thông báo các phương tiện công cộng phải tạm thời ngưng hoạt động, Hạ An Vũ quấn chặt khăn quàng cổ, co ro vòng lại vào nhà.
Bên trong nhà có hệ thống điều hòa hiện đại, cậu xuống bếp pha cho mình một ly ca cao nóng hổi rồi ngồi vào bàn học, vừa xem lại bài giảng lần trước vừa chờ đợi cú điện thoại quen thuộc hàng ngày.
Hai năm trước sau khi công ty hoạt động vào quỹ đạo, Quý Đông Nhiên trong buổi tiệc thường niên đã công bố danh phận của cậu trước tất cả mọi người. Hiển nhiên tất cả mọi người đều kinh ngạc, có thật tâm chúc mừng, cũng có đố kỵ ghen ghét, chưa kể trong công ty vẫn có vài kẻ xấu tính, Hạ An Vũ chịu không ít lời nói xấu sau lưng lẫn xiên xỏ trước mặt.
Quý Đông Nhiên lúc biết được đã rất tức giận, nhưng Hạ An Vũ lại bình tĩnh hơn anh tưởng, dường như tất cả những điều ấy chẳng có chút gì ảnh hưởng đến cậu cả.
"Thật ra thì bị người khác nói xấu vốn chẳng dễ chịu gì thật. Nhưng qua một lần sống chết gần như mất nhau ấy thì em cảm thấy những chuyện đó không đáng cho em phải để bụng bực dọc."
Hạ An Vũ thoải mái nằm trong lòng chồng mình mà rủ rỉ, vết sẹo cả hai vẫn còn, những lần ân ái nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3634375/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.