Mặt nước óng ánh xanh phản chiếu ánh đèn lấp lánh, gió biển lành lạnh đập vào cửa kính tầng cao nhất, tiếng vang vọng lại không đủ che giấu âm thanh đáng xấu hổ bên trong.
"Đông Nhiên... ưm..."
Hạ An Vũ đỏ mặt bám vào thành hồ bơi, thi thoảng có dòng nước vô tình chui vào trong làm cậu bị kích thích đến xấu hổ, ấy vậy mà người phía sau vẫn như lang như hổ, âm thanh nước vỗ va chạm vào thịt nấu chín lỗ tai cậu.
"Anh... đừng, lỡ có ai thấy thì sao?"
Hạ An Vũ lo lắng, dù hồ bơi được một lớp cửa kính ngăn lại, nhưng bên ngoài vẫn là ban công lộ thiên, cậu cảm giác như mình đang làm chuyện riêng tư ở giữa thanh thiên bạch nhật vậy, chỉ cần sơ sẩy sẽ bị người khác bắt gặp.
Quý Đông Nhiên bị Hạ An Vũ siết đau, anh khẽ "hừ" một tiếng, hôn hôn lên dái tai cậu an ủi:
"Không thấy đâu, cục cưng ngoan, thả lỏng ra."
"Ưm..."
Hạ An Vũ nghe lời, nhưng vừa thả lỏng thì lập tức bị anh tấn công tới tấp, nước mắt sinh lý không nhịn được rơi liên tục, trọng lực nước khiến chân cậu chới với. Hạ An Vũ nức nở nói:
"Anh chậm... em... hình như em sắp bị chuột rút... á..."
Hạ An Vũ chưa nói hết câu thì cơ thể đã bị nhấc bổng, Quý Đông Nhiên xoay người cậu lại, tay bợ mông cậu lần nữa đi vào, Hạ An Vũ run rẩy gục đầu lên vai anh.
Bọn họ ở trong hồ bơi bì bõm một hồi, Quý Đông Nhiên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3634374/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.