"Chủ tịch, phòng nhân sự đã tổng hợp bảng kế hoạch chi phí cho chuyến du lịch lần này, anh xem qua xem có chỗ nào cần thay đổi không ạ?"
"Chậc..."
Hạ An Vũ đang nghiêm túc đưa báo cáo lên cho Quý Đông Nhiên, nhưng một tiếng "chậc" làm cậu có chút bất đắc dĩ, thở dài nói:
"Dù sao chúng ta đúng là không có thời gian, anh đừng trẻ con như vậy nữa."
Quý Đông Nhiên vẫn không vui nói:
"Vậy thì tôi với em đi riêng, để bọn họ tự đi với nhau."
"Đâu có được, du lịch lần này thiếu ai chứ sao thiếu chủ tịch được. Hơn nữa mọi người còn hùng tiền nhau đãi tiệc cho anh nữa."
"Tôi cho tiền họ tự mở tiệc."
Hạ An Vũ cảm thấy đầu mình bắt đầu đau, người đàn ông này chẳng hiểu sao càng lúc càng trẻ con, còn rất bám người. Cậu biết Quý Đông Nhiên đã luôn trông chờ chuyến du lịch cùng với cậu từ rất lâu rồi, chỉ là anh vừa lên chức chủ tịch, thời gian ngủ không có thì lấy đâu ra thời gian mà đi đây đi đó, chưa kể anh muốn thay đổi trụ sở chính về quê nhà, thành ra công việc càng bận rộn hơn.
Vừa may đúng dịp công ty tới đợt du lịch hàng năm, Hạ An Vũ xem như hai người cũng có cơ hội nghỉ ngơi chút xíu cùng với mọi người. Nhưng Quý Đông Nhiên không thích, mấy ngày nay cứ chưng cái mặt bí xị ra với cậu, có dỗ thế nào cũng không được.
"Còn nữa, sao em không ở cùng phòng với tôi?" - Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3634373/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.