Sáng hôm sau tỉnh lại, Hạ An Vũ phát hiện chỉ còn một mình mình được bọc chăn cẩn thận nằm trên giường, người bị cậu "làm" tối qua thì không biết đã đi từ lúc nào rồi. 
"Rốt cuộc đã ổn chưa vậy?" 
Cậu lầm bầm tự hỏi, nơi đó ẩn ẩn đau làm cậu có hơi khó chịu, thầm nghĩ đã hy sinh thân mình đến vậy, nếu anh ấy còn không biết điều cậu sẽ ly hôn luôn. 
Hạ An Vũ nghĩ xong tự thấy mình linh tinh xúi quẩy quá, đương lúc đang lăn lộn đấu tranh tư tưởng thì cửa phòng bỗng có tiếng gõ cửa. Đoán là tới giờ làm kiểm tra rồi nên cậu vội vàng ngồi dậy muốn chỉnh lại quần áo, lại nhận ra bản thân đã tươm tất sạch sẽ từ lúc nào. 
"Ảnh thay đồ cho mình." 
Hạ An Vũ đỏ mặt bởi không chỉ bên ngoài mà cả quần lót bên trong cũng được thay mới rồi. Bất giác vừa hạnh phúc lại vừa xấu hổ, tổng giám đốc bất tiện như vậy, lẽ ra cậu phải là người giúp anh mới đúng. 
"An Vũ, là mẹ, mẹ vào được không?" 
Trong lúc cậu vẫn đang mơ màng suy nghĩ linh tinh thì cửa phòng gõ lần nữa, nhưng lần này có tiếng người nói làm Hạ An Vũ giật mình vội trèo xuống giường. Cậu đỡ cái hông sắp gãy ra làm đôi của mình dò dẫm ra mở cửa, gương mặt xinh đẹp có đôi nét của người thương xuất hiện, Ái Linh dùng giọng lo lắng trách móc cậu: 
"Cần gì phải tự ra thế này?" 
"Dạ... mẹ mới tới..." 
Cậu gãi gãi đầu cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3539471/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.