"Xin hỏi phu nhân muốn uống gì?"
"Không cần, còn nữa, gọi tôi là An Vũ, đừng có phu nhân này phu nhân kia suốt."
Hai người tìm một ghế trống trong khuôn viên cạnh cây bàng to, Phương Thu Ý đứng lựa nước ở máy bán hàng tự động, mặc cho Hạ An Vũ từ chối vẫn tự ý chọn cho cậu một lon nước cam đưa qua, Hạ An Vũ đành nhận lấy.
"Rốt cuộc là anh biết những gì về bệnh tình của Đông Nhiên?"
Hạ An Vũ cầm lon nước cam xoay xoay, thầm nghĩ dù sao cũng đang hỏi chuyện nên điều chỉnh thái độ hòa hoãn đôi chút.
"Phu... à không... thế cậu An Vũ muốn biết những gì?" - Phương Thu Ý cười cười khui lon cà phê uống một ngụm, chậm rãi liệt kê - "Tổng giám đốc Quý làm sao mà gặp phải tai nạn đó? Có thể có cơ hội đi lại được hay không? Hay là... ai là kẻ đã hại anh ấy?"
Hạ An Vũ nhíu mày quay sang nhìn hắn, đôi mắt hắn hướng về phía trước tựa như khán giả đang thưởng thức một buổi biểu diễn vậy.
"Ý anh là sao?"
Phương Thu Ý đột nhiên quay ngoắt về nhìn trực diện cậu, tim Hạ An Vũ có chút loạn nhịp, cậu vô thức nuốt khan một cái, không khí tuồng như chỉ còn nghe được âm thanh gió thổi thoáng qua.
"Tôi đùa thôi mà. Sao trông cậu có vẻ căng thẳng vậy?"
Phương Thu Ý phụt cười, Hạ An Vũ cảm thấy mình giống như đang bị người này đùa giỡn, đương lúc cậu không muốn day dưa với hắn nữa định trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-tuong-ket-hon-la-tong-giam-doc/3539472/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.