🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không ai biết đằng sau nụ cười của tôi là những giọt nước mắt...



Từ tận đáy lòng, tôi luôn khao khát được ai đó yêu thương tôi, bảo vệ tôi suốt cuộc đời.



***



Hồi ức thêu dệt thành những cánh bướm.



Xuân mở cửa sổ nhìn trời, hôm nay trời lại mưa.



Ngày Xuân còn nhỏ, cô bé thích nhất là được mẹ ôm. Vòng tay của mẹ vừa ấm lại an toàn.



Khi cô bé đến trường mầm non, bạn bè xung quanh đều có cha mẹ nắm tay dẫn vào lớp học. Cô bé nhìn tay còn lại của bản thân không ai nắm, khẽ hỏi mẹ.



"Mẹ ơi, bố của con đâu?"



Dáng vẻ ngây thơ của Xuân làm người ta thương xót.



Mẹ cô bé giật mình. Bà đè nén cảm giác đau đớn trong lòng, miễn cưỡng cười nói.



"Bố con đang ở một nơi rất xa để kiếm tiền nuôi mẹ và con, Xuân ngoan, con hãy hiểu cho bố nhé."



"Dạ vâng ạ."



***



Tối hôm ấy, trời lạnh nên mẹ vẫn ôm cô bé ngủ, nhưng bả vai bà run lên từng đợt.



Xuân nắm lấy tay mẹ.



"Mẹ ơi, mẹ rất lạnh sao?"



Mẹ che mắt cô bé lại.



"Mẹ không lạnh, ngày mai con phải đến trường rồi, ngủ sớm đi."



Mẹ ngân nga một khúc hát ru dỗ Xuân ngủ. Đến khi Xuân nhắm mắt, tiếng khóc của mẹ mới vang lên khe khẽ.



***



Mẹ Xuân không có thời gian ở bên cô bé, bởi bà đi làm suốt ngày.



Có hôm năm giờ sáng bà đã đi làm, Xuân phải tới trường một mình.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-trang-tan/2747707/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đợi Trăng Tan
Chương 6
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.