Nụ cười của cậu trong vắt và rực rỡ như ngày hè, chầm chậm chạm vào trái tim mình.
Giữa không khí trong lành vương mùi mực, tiếng lật sách nhẹ nhàng và giọng cô giáo truyền cảm giảng bài, mình trộm nhìn cậu ấy đang ngồi bên cửa sổ, nắng vàng phủ nhẹ lên người cậu, mình thầm nghĩ, nắng đã đẹp, cậu còn đẹp hơn.
Trích nhật ký yêu thầm của Trịnh Như Xuân.
Khi Dương thân thiết với Xuân hơn, anh phát hiện cô bé rất thích cười.
Lúc nào Xuân cũng nở nụ cười trên môi, anh chưa bao giờ thấy cô bé buồn bã.
Nhưng tiếp xúc lâu Dương mới biết, nụ cười của cô bé có những ý nghĩa khác nhau.
Cô bé cũng có những nỗi buồn riêng, nhưng cô bé sẽ không bao giờ để người khác thấy được vết thương lòng của bản thân.
***
Từ khi Xuân chuyển đến xóm Đông, bốn người Dương, Nam, Hân, Xuân ngày càng thân thiết.
Nam, Hân và Xuân học cùng một lớp.
Ngày đầu tiên chuyển đến trường mới, Xuân đã để ý đến Nam.
Nam là cậu bé xinh xắn như búp bê Tây Dương, có nụ cười rực rỡ hơn ánh mặt trời. Ngày đầu tiên Xuân đến, Nam còn hát tặng cô bé một bài.
Cậu là lớp phó học tập kiêm chức lớp phó văn thể trong lớp, cho nên ngoài học giỏi, cậu còn hát rất hay.
Cậu nói với Xuân, nếu có chuyện gì cần sự giúp đỡ, Xuân có thể tìm cậu.
Một cậu bé vừa xinh trai lại ga lăng như thế, Xuân đã từ từ rung động lúc nào không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-trang-tan/2747709/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.