Sáng sớm hôm sau, phòng thi cuối cùng ở tòa nhà thực nghiệm hết sức náo nhiệt.
Mười mấy nam sinh túm tụm lại ở bàn cuối cùng tổ hai, quang quác bàn tán không ngơi miệng.
"Bạn tao thi cùng phòng Đinh Tiêu, nó bảo thằng chó kia giờ còn chưa dám ló mặt đến trường."
"Vội gì, chạy trời không khỏi nắng, thứ hai tìm đến tận cửa lớp nó chặn đánh!"
"Thằng đó thì từ từ để sau, hẹn bọn trường bên hôm nào ra tẩn nhau một trận, mười mấy thằng hội đồng một người, chỉ có mấy con chó hèn mới làm như thế..."
Đám đông càng nói càng kích động.
Chỉ có đương sự ngồi giữa là bình tĩnh không hé răng nửa lời, ôn lại công thức vật lý.
Tả Khoan tổng kết: "Nói chung là phải tính sổ cả hai bên."
"Đúng vậy!" Vương Lộ An gào, "Nhìn chúng nó đánh khuôn mặt đẹp trai của anh em tao thành dạng gì này!"
Cuối cùng Dụ Phồn cũng ngẩng đầu lên: "Giờ mày sang trường bên xem đi."
Vương Lộ An: "Xem gì?"
"Xem tao với đám rác rưởi kia, ai bị thương nặng hơn."
Vương Lộ An: "..."
Đúng là người hiếu thắng nhất cả đời ở cấp ba số bảy Nam Thành.
"Được rồi, lo chuyện trước mắt đã được không?" Chương Nhàn Tịnh ngồi dựa vào tường vắt chéo chân ở bàn bên, "Hôm qua mười mấy đứa chúng mày bùng thi, giờ chắc Hồ Bàng đang mài dao rồi."
Tất cả những người xúm lại ở đây, trừ Vương Lộ An và cô nàng không trốn ra được vì Trang Phóng Cầm trông thi, hôm qua đều cùng chuồn khỏi phòng thi.
Mười mấy người theo nhau trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-sau-gio-hoc-tan-hoc-doi-toi/3830518/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.