Trên xe về nhà, Trần Cảnh Thâm dự trù thời gian, lấy điện thoại ra gửi cho Dụ Phồn một tin nhắn.
[S: Tối nay gọi video được không?]
Gửi đi thành công.
Chưa bị chặn.
Khi về đến nhà, dì giúp việc đã nấu xong cơm tối. Người phụ nữ trung niên lau tay vào tạp dề, cười gượng chào hỏi: "Về rồi à... Dì nấu xong cơm tối rồi, nhân lúc còn đang nóng thì ăn luôn đi."
Mặc dù bà đã nấu cơm trong gia đình này hơn một năm, nhưng đứa con trai của nhà này —— cũng có thể nói là tính cách của tất cả mọi người trong gia đình này, đều khá lạnh lùng, cách thức sống chung cũng vô cùng kì lạ. Bởi vậy, mỗi khi nói chuyện với họ, bà vẫn thường có phần gượng gạo.
Dù sao làm công việc này bao nhiêu năm như thế, đây là lần đầu tiên bà thấy một gia đình gắn nhiều máy theo dõi trong phòng đến vậy, gần như ngoài phòng vệ sinh ra thì nơi đâu cũng có, vì thế mà trong khoảng thời gian làm việc, bà nơm nớp lo sợ không thôi.
Chắc hẳn đây là một gia đình giàu có.
"Vâng." Như mọi khi, cậu trai chỉ liếc mắt nhìn bà một cái, nói, "Để lên bàn là được, dì cứ về đi."
Cơm nước xong, Trần Cảnh Thâm tắm rửa, lúc đi ra, điện thoại vẫn không có tin nhắn nào mới.
Nhưng trong nhóm chat thì lại đang nói chuyện hết sức sôi nổi.
[–: 9 giờ tối mấy đứa vào game đi.]
[Vương Lộ An: ?]
[Tả Khoan: Tao không nhìn nhầm đấy chứ? Nhất khối tương lai của trường cấp ba số bảy Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-toi-sau-gio-hoc-tan-hoc-doi-toi/3830519/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.