Tử Hách vội vội vàng vàng chạy đến Vĩnh Phúc cung gặp nàng, chàng hứng khởi muốn bày tỏ lòng mình thì lại chết đứng khi bắt gặp hình ảnh không muốn nhìn thấy nhất đó là Diêu Nguyệt đang dựa vào lòng Tiêu Kỳ rất thân mật, hai người hình như đang ôm nhau say đắm.Tử Hách thấy cảnh đó liền đau lòng quay mặt rời đi ngay lập tức, không muốn nhìn thêm một lần nào nữa. Chàng thất vọng, trong lòng như có ai đang đục khoét cứ rỉ máu từng hồi. 
Nhìn người mình yêu thân mật với nam nhân khác như vậy đó là cảm giác gì? 
Có lẽ lời đồn đã đúng. Họ mới là của nhau. Tình chàng ý thϊếp. Đến nay phụ hoàng còn muốn tác hợp cho đôi uyên ương hai người nữa mà, lấy đâu có chỗ cho chàng chen chân vào. 
Ta lấy cớ gì để xuất hiện trước mặt nàng, lấy cớ gì để bên nàng nữa đây? 
Trở về thực tại, Tử Hách cười khẩy một cái, cứ tưởng rằng ép bản thân không nhớ nữa là sẽ quên được thôi. Nhưng hôm nay lại nhìn thấy nàng, thật sự Tử Hách không thể nào không để tâm mà cứ xử như chưa có chuyện gì được. 
Chàng sai rồi, chàng đã đánh giá thấp tình cảm mà chàng dành cho Diêu Nguyệt rồi, nó đã ăn sâu vào xương tủy lúc nào không hay. Để bây giờ tương tư lại đau đến khắc cốt ghi tâm. 
Tử Hách cứ uống rượu liên hồi, mà không để ý ánh mắt của nữ nhân đang nhìn mình một cách khó hiểu. 
Diêu Nguyệt thắc mắc rốt cuộc hôm nay chàng làm sao vậy? Sao lại uống rượu nhiều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-duoc-khong/269156/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.