Đã một tháng trôi qua, cuối cùng sứ thần của các nước đã đến kinh thành. Hoàng thượng cùng các hoàng tử và các vị đại thần cùng nghênh đón.
Các vị sứ thần gặp mặt thiên tử đều kính cẩn cúi đầu bái kiến, đồng thanh chúc phúc cho hoàng đế.
Trong đám đông còn có sự xuất hiện của Diêu Nguyệt và công chúa Diệp Ân.
"Nè...Diêu Nguyệt! Tỷ có thấy trang phục trên người họ rất lạ nhưng cũng thật là đẹp đó." Diệp Ân hứng khởi thì thầm với Diêu Nguyệt đang đứng gần đó.
Diêu Nguyệt gật đầu ra vẻ đồng ý, tuy trang phục của họ không giống như ở đây, không sặc sỡ nhiều màu sắc, nhưng lại tạo cho người nhìn một cảm giác rất thú vị, đặc sắc.
Khi tiếp đón đoàn người xong, mọi người định vào bên trong chánh điện thưởng thức yến tiệc do hoàng thượng đích thân chủ trì.
Thì đột nhiên có một giọng nói trong trẻo của nữ tử vang lên, nghe giọng điệu như là rất mừng rỡ vì gặp được cố nhân.
"Tử Hách.... là huynh đúng không Tử Hách. Cuối cùng ta cũng tìm thấy huynh rồi"
Vừa nói cô nương ấy vừa chạy nhanh đến bên cạnh tứ hoàng tử, nắm lấy tay áo của chàng mà vui mừng.
Hành động của thiếu nữ trước mắt đã làm cho những người có mặt ở đó một phen kinh ngạc.
Bỗng nhiên có người lại gần đụng chạm mình như vậy. Tử Hách liền không vui rút tay mình ra khỏi tay Nhĩ Yên đang nắm chặt, gương mặt của chàng lúc này không có chút cảm xúc.
"Xin công chúa tự trọng!"
Thấy tình hình không ổn, phụ hoàng của vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-duoc-khong/269155/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.