🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi đã ở trong phòng suốt từ chiều đến bây giờ. Bây giờ cũng đã bảy giờ tối. Và nếu như không có sự kiện đặc biệt gì xảy ra thì tôi chắc có lẽ sẽ ở luôn trong phòng cho tới khi sáng mà thôi. Nghĩ gì đi chăng nữa tôi cũng không thể quên hình ảnh thê thảm của mình lúc sáng nay. Dù có tự an ủi mình bao nhiêu cũng chẳng vơi đi cảm giác tủi hờn này và dù có cố gắng trách móc hay nói xấu Nhất Kha đến thế nào thì tôi cũng vẫn thấy mình đang dối lòng. Trong lúc tôi chán chường nằm trên giường tự trách mình thì anh Win chạy vào phòng tôi gọi lớn:



- ZinZin, đi thôi.



Sẵn trong lòng đang bực bội chẳng biết trút đi đâu thì anh Win xuất hiện ngay lúc đó, tôi sẵn giọng mắng:



- Anh vào phòng con gái mà không biết gõ cửa hả? Lỡ như em đang thay đồ thì sao hả?



Anh Win cười bỡn cợt:



- Thì anh nhìn thấy chứ sao.



- Đồ dê xòm, anh đi ra khỏi phòng em đi.



Anh Win cau có:



- Em lại dở chứng nữa rồi đó hả? Anh có làm gì em đâu mà em mắng anh té tát vậy. Mau dậy đi. Đi đây với anh, nhanh lên.



Tôi đưa bộ mặt đưa đám nhìn anh;



- Em không đi, anh đi một mình đi.



Anh Win nhảy dựng đứng lên:



- Em đùa với anh đó hả? Em thừa biết anh không thể đi một mình khi không có em mà. Hôm nay là ngày quan trọng lắm đấy. Em mà không đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-phuong-no/2570470/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đợi Mùa Phượng Nở
Chương 11: Giây phút anh hùng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.