🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày thứ hai đi học của tôi cũng chẳng có gì để nói vì cái lũ bạn mới của tôi giống như sinh vật khác loài với tôi vậy, tôi không thể hòa nhập nổi với tụi nó. Giờ ra chơi tôi cũng cố gắng lắm để ngồi cùng bàn với tụi nó và nói chuyện nhưng những câu chuyện mà tôi nghe tụi nó nói đến hầu như chưa bao giờ tôi biết tới. Cuối cùng tôi đành quay trở lại bàn học của mình và tự kỷ cùng Triết. Tôi chẳng biết Triết học có giỏi nhất lớp không mà ngày nào tôi cũng thấy cậu cặm cụi đọc sách, làm bài tập. Mà nếu có chút thời gian rảnh cậu ta lại đeo tai phone và nằm ngủ. Tôi như một người vô hình ngồi bên cạnh cậu ấy vậy đó. Nếu cứ mãi thế này tôi sẽ chết vì buồn mất. Rảnh rỗi thì sinh ra nông nỗi mà, tôi lại cứ thế nhìn qua khe cửa sổ và ngắm chàng hoàng tử đẹp trai đang ngủ kia, tôi đã quên hẳn đi việc sẽ vẽ bức tranh tuyệt đẹp kia, cũng tại anh Win mà ra cả, thật là. Lần thứ hai tôi bị bắt quả tang đang nhìn lén cậu ấy, sao số tôi xui dữ vậy nè, lần nào cậu ấy cũng cứ mở mắt vào cái lúc tôi đang nhìn thế chứ, sao những lúc tôi chăm chỉ nhìn lên bảng nghe giảng bài cậu ấy không nhìn đi, lúc ấy trông tôi sẽ tuyệt hơn bây giờ nhiều. Tôi vội vàng thu ánh mắt của mình lại, giả vờ cúi xuống đọc sách.



Hoàng tử của tôi tên là Hoàng Nhất Kha, theo những lời bà tám của mấy đứa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-phuong-no/2570472/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đợi Mùa Phượng Nở
Chương 10: Bức tranh nhuốm màu nỗi đau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.