🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng hôm sau, tôi tới trường với đôi mắt thâm quầng. Nếu không đến lớp có lẽ tôi đã quên rằng, hôm qua có hai thằng con trai đã đến nha tôi và tỏ tình với tôi. Mới sáng sớm, cả hai đã chặn trước cửa lớp tôi. Vừa thấy hai thân hình cao lớn kia, tôi lại muốn được quay trở về nhà để khỏi phải gặp mặt rồi. Đạt và Nhất Kha thấy tôi mang đôi mắt gấu trúc ấy liền hỏi ngay:



- Có chuyện gì thế?



Tôi thở dài:



- Các cậu tránh ra đi, hôm nay tớ không có tâm trạng để nói chuyện đó đâu.



Đạt níu tay tôi lại:



- Cậu không sao chứ?



Tôi hất tay Đạt ra, rồi hét lên:



- Có sao đấy, tớ sắp chết vì hai cậu rồi đó. Làm ơn đi, một là trở lại như trước kia, hai là đừng gặp tớ nữa. Cứ thế này, tớ ngạt thở đến chết mất. Tránh ra.



Tôi không hiểu vì lý do gì mà tôi trở nên cáu giận chỉ vì câu hỏi quan tâm của Đạt. Chẳng lẽ vì đêm qua mất ngủ nên sáng nay khó chịu chăng. Dù sao, lúc này tránh xa hai tên đó ra đã. Tôi không có cách giải quyết nào tốt hơn là từ chối hai cậu ấy vào lúc này. Tôi tin, đó chẳng qua là tình cảm nhất thời của tụi nó đối với tôi mà thôi. Rồi sau này, cái gì cũng trở nên nhàm chán. Lúc ấy cả hai đứa đó có khi chẳng thèm đếm xỉa tới tôi ấy chứ. Tôi chỉ muốn được làm bạn, ít nhất là trong lúc này. Tôi cũng không muốn, vì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-phuong-no/2570428/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đợi Mùa Phượng Nở
Chương 30: Về quê
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.