Kỳ nghỉ hè của tôi ở quê hẳn sẽ kéo dài hơn dự tính nếu không có chuyện xảy ra vào những ngày cuối cùng khiến tôi phải tức tốc bắt xe lên lại thành phố. Gần một tháng trôi qua, tôi ở nhà đi chơi cùng lũ bạn suốt cả ngày lẫn đêm không mệt mỏi. Và khi tôi đinh ninh sẽ ở lại thêm vài ngày nữa ở đây thì chiều hôm đó tôi nhận được một cuộc gọi từ Nhất Kha. Tôi chỉ vừa bắt máy thì bên kia đầu dây, giọng nói hớn hở của cậu ta đã cất lên rồi:
- Nè, ZinZin, biết gì không. Tớ với Đạt đều nhận giải đồng đấy. Mau về thành phố đi tụi này dẫn đi ăn mừng. Cậu định ở đó đến bao giờ chứ?
Tôi cười:
- Chúc mừng nha, ít hôm nữa là tớ về rồi.
- Lần này về, CLB mình ăn mừng lớn luôn nhé. Được hai giải đồng, một giải bạc với ôm luôn giải vàng nữa cơ. Còn lại giải khuyến khích. Vui phải biết.
Tôi nghe mà không thể tin nổi nữa, tôi cười ngoác miệng:
- Gì cơ? Giải vàng luôn hả? Anh Bo phải không?
- Ơ, cậu không biết à. Anh Win chưa báo tin gì sao? Anh Bo đâu có tham gia đâu mà rinh giải, anh Win ôm luôn giải vàng đó.
Nụ cười trên môi tôi tắt hẳn, tôi mấp máy môi:
- Cậu nói ai cơ? Cậu nói anh Win á? Cậu có nhầm không đấy, anh Win cũng tham gia sao? Không phải anh ấy phải thi đại học à? Cậu đang nói cái gì vậy Nhất Kha?
Giọng Nhất Kha chùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-phuong-no/2570425/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.