Thời gian vô tình thật đấy, trôi nhanh quá khiến mọi thứ vụt qua lúc nào chẳng hay. Nhanh như chớp mắt, tôi lại đang ở trong lớp học với bộ đồng phục quen thuộc. Giờ tôi đã là một cô học sinh cuối cấp, mang trong lòng những nỗi bận tâm của một sĩ tử sắp bước vào cuộc thi quyết định cuộc đời mình. Nói thì vậy thôi chứ mới bước vào năm học mới, tôi chưa có khái niệm lo lắng đến mức đấy. Năm nay, anh Win không còn đưa tôi tới trường nữa rồi, nên chú Sỹ đã sắm cho tôi một chiếc xe đạp mới để tôi tự đi. Năm nay, tôi cũng đã chẳng cần ai dẫn đường vì với tôi mọi con đường bây giờ đã quen thuộc lắm rồi. Cũng năm nay, tôi không cần phải làm quen lại đám bạn mới, không phải nghe tụi nó chế nhạo là đồ nhà quê, bla các thứ về mình. Cũng chẳng cần lén ngắm ai đó đang nằm ngủ nghiêng mặt bên cửa sổ rồi về vẽ vời tặng tranh rồi bị đá không thương tiếc như trước đây nữa. Năm nay, khác năm qua rồi.
Chỗ ngồi của tôi năm nay cũng khác năm trước rất nhiều. Tôi được ngồi ở dãy bàn cạnh cửa sổ và bị kẹp ở giữa bởi hai thằng con trai mà không ai khác ngoài hai cái tên Triết và Nhất Kha. Đúng là tụi nó không cho tôi thoát một giây nào cả mà. Đầu năm, chưa đợi cô sắp xếp chỗ ngồi, tụi nó đã lo dành chỗ cạnh tôi và nhất quyết không chịu đi đâu khác. Cũng chính nhờ vậy, mà tôi bị tụi con gái trong trường ghét ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-phuong-no/2570418/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.