Việc điều tra về cái chết của Mạn Nhu bị vướng một vài rắc rối nên sẽ hơi lâu mới có kết quả. Thế Minh nghi lời nói của Thẩm Di An nên càng muốn biết rõ vụ việc hơn. Nếu hung thủ không phải Doãn Ngọc chắc anh sẽ ân hận chết mất.
Tạm gác lại công việc, sắp tới Thế Minh sẽ có một kì nghỉ cho cả công ty vì đã làm việc vất vả trong tháng ngày qua, anh muốn họ có một quãng thời gian bên gia đình một chút.
Tan làm về nhà anh liền nói cho cô và Thế Tuân biết tin này, khiến cả hai rất vui.
" Tôi nghĩ nếu mà ở nhà không thì chán lắm, vậy nên lần này chúng ta hãy đi đến một ngôi đền nhỏ ở trên một ngọn núi nếu đi đường khoảng 3 tiếng hơn. Đến đó chúng ta sẽ leo bậc thang lên đó thăm cúng rồi xin ở lại một đêm. Như vậy được không? "
" Tuyệt quá Baba. "
" E...em được đi chứ? "
" Ừ, cô cũng sẽ đi. "
Nhận được sự đồng ý từ anh Doãn Ngọc vô cùng vui vẻ, lòng không người rạo rực, háo hức chờ đến chuyến đi. "
" Được rồi ngày mai ta sẽ đến đó còn giờ thì ăn tối rồi ngủ một giấc lấy sức thôi. "
Sau khi lên tầng tắm rửa thì Thế Minh bước xuống lầu, chưa cần vào bếp đã nghe thấy mùi thơm đi vào mũi, câu dẫn anh tiếng vào phòng ăn. Đến nơi thì đã thấy Tiểu Tuân ngồi đợi sẵn, bàn ăn cũng vừa bày ra.
Nhấc ghế ngồi xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lay-long-tin/2809885/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.