“Em…….. em không muốn……..” Mặt Cố Hiểu Thần chợt đỏ bừng, vội vàng hô lên. Nhưng tay anh lại bắt đầu không an phận di động trên người cô, từ vạt áo ngủ xâm nhập vào, liền chạm vào nội y của cô, chạm lên làn da mịn màng của cô. Người cô hơi lạnh, nhưng bàn tay to của anh lại cực kỳ nóng, giống như ngọn lửa nướng cô, khiến cô đột nhiên thấy khó chịu.
Ngũ Hạ Liên không ngừng thì thầm, gọi tên cô, “Thần Thần, Thần Thần.”
Nụ hôn của anh ấy, càng lúc càng gấp gáp, gặp nhấm từng vết tích sâu sâu nông nông trên cổ cô.
“Em không muốn…………” Cố Hiểu Thần ra sức chống cự, nhưng tiếng gào thét đó chỉ giống như là ảo giác, có chút tác dụng thôi miên. Anh thuận thế kéo quần ngủ của cô xuống, bàn tay to thò vào, vuốt ve nơi đó của cô. Cả người giống như bị điện giật, cô bất lực cự tuyệt.
Ngón tay của anh quanh quẩn ở mép đáy quần, vẽ thành những vòng tròn đầy khiêu khích, giữa những ngón tay dần dần đã ẩm ướt, anh nói những lời mờ ám, “Thần Thần………. em cũng muốn anh………..”
Cô giật mình, tay nhỏ liền nắm lấy bàn tay lớn của anh.
“Anh không phải đã đảm bảo rồi sao? Anh…………” Khuôn mặt nhỏ của Cố Hiểu Thần đỏ bừng, bối rối, ngay cả hít thở cũng thấy run, vừa giận dữ, vừa xấu hổ, “Em không thèm tin anh nữa!”
Động tác hôn cô chợt khựng lại, Ngũ Hạ Liên ngước lên nhìn cô chăm chú, đối diện cô. Đôi mắt cô được bao phủ bởi một lớp ánh nhũ, lấp lánh duyên dáng, nhẹ nhàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042986/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.