“Em có tiền mặt.” Cố Hiểu Thần vội vàng lấy tiền ra thanh toán, người phục vụ đẩy xe điểm tâm sang bàn bên cạnh. Cô nhìn về phía Ngũ Hạ Liên, chỉ thấy khuôn mặt anh trầm xuống, nói không ra là tâm trạng gì. Cố Hiểu Thần đột nhiên nhớ đến Ngôn Húc Đông, lúc đó cô cũng lén lút thanh toán, Ngôn Húc Đông đã nói ở đâu lại có đạo lý để phụ nữ trả tiền, điều này sẽ khiến anh cảm thấy vô cùng mất thể diện.
Bầu không khí hơi ngột ngạt, cô đẩy bánh bao đến trước mặt anh, nhẹ giọng nói, “Anh nếm thử mùi vị xem thế nào.”
Ngũ Hạ Liên chỉ liếc cô một cái, im lặng không nói gì.
Vẻ mặt đó quả thực giống như một đứa trẻ con đang giận dỗi, vừa buồn cười, lại có chút dễ thương.
Sâu trong mắt Cố Hiểu Thần có ý cười, nhưng lại không thể cười thành tiếng. Cô lấy thìa và ống hút đưa cho anh, nhẹ nhàng nhắc nhở, “Nguội rồi thì không ngon đâu.”
Giằng co nửa buổi, Ngũ Hạ Liên lúc này mới cử động, bắt đầu ăn sáng. Vẫn cầm đũa rất cao, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng. Cố Hiểu Thần trong lúc vô tình quay đầu nhìn, chỉ thấy lúc anh ăn, hàng lông mi dài và rậm che đi mí mắt của anh, ở góc độ này nhìn thật vô cùng đẹp mắt.
Rất hiếm có cô gái nào lại có mi mắt dài như thế. Anh nhất định là giống mẹ, trong lòng cô thầm nghĩ.
Cố Hiểu Thần cúi đầu bắt đầu ăn tô bính, tô bính nhỏ nhỏ, đây là món đặc biệt của quán ăn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042987/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.