Địa điểm tụ tập là một quán bar.
Bởi vì là đêm Giáng Sinh, nên trong quán bar càng sôi động hơn lúc bình thường. E rằng tối nay, toàn bộ người Hồng Kông đều sẽ thức thâu đêm vui vẻ hết mình. Cố Hiểu Thần bước vào quán bar liền cảm nhận được bầu không khí sôi sục, tiếng hát tiếng cười vô cùng huyên náo đồng loạt ập về phía cô, khiến cô đứng ngây người ở cửa ra vào, một lát sau cũng chưa biết phải làm gì.
Ánh đèn lập loè, Cố Hiểu Thần nhìn bốn phía tìm kiếm Thẩm Nhược.
Trong một góc của quán bar, năm sáu người đàn ông tụ lại một chỗ cùng uống rưọu. Một người trong số đó ngẩng đầu lên, anh ta có mái tóc húi cua, ăn mặc đơn giản tuỳ tiện, nhưng cổ tay đeo đồng hồ thể hiện rõ tố chất của người làm kinh doanh. Loại ánh mắt hướng nội kia rất thông minh lanh lợi nhưng không hề để lộ ra bên ngoài.
Người đàn ông vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy một bóng dáng đứng ở cửa ra vào của quán bar.
“Chí Minh, cậu nhìn cái gì vậy? Nhìn thấy người đẹp à?” Có người trêu ghẹo hỏi.
Từ Chí Minh ánh mắt căng chặt nhìn chằm chằm bóng dáng đang cất bước đi đến một góc nào đó, đáy mắt xẹt qua một tia sáng, trầm giọng nói, “Tôi nhìn thấy một con cá.”
“Cá? Ở đâu có cá?” Mấy người kia đồng loạt quay đầu nhìn.
Từ Chí Minh cầm ly rượu lên uống một ngụm lớn, rồi sau đó đứng dậy đi vào phòng vệ sinh. Trong phòng vệ sinh không ồn ào như ở bên ngoài, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042900/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.