Sáng sớm tỉnh dậy, khách sạn xa lạ, căn phòng xa lạ.
Trong phòng rèm cửa đã kéo lại, ánh nắng mặt trời xuyên qua khe hở của rèm cửa.
Cố Hiểu Thần quay đầu nhìn Thẩm Nhược vẫn còn đang ngủ ở một bên giường. Tối qua uống nhiều rượu như vậy, cô ấy nhất định sẽ rất khó chịu. Cố Hiểu Thần không gọi Thẩm Nhược dậy, mà lặng lẽ đi đánh răng rửa mặt. Mắt nhìn thời gian, lúc này đã gần mười giờ rồi. Cô yên lặng ra khỏi khách sạn, mua một ít đồ ăn sáng ở gần đó rồi quay trở về.
“Thẩm Nhược, dậy thôi. Phải dậy rồi.” Cố Hiểu Thần đi đến mép giường, nhẹ giọng gọi.
Thẩm Nhược rên lên một tiếng, cau mày ánh mắt vẫn còn nhập nhèm. Hậu quả của say rượu chính là ngày kế tiếp sẽ vô cùng đau đầu, cô ấy ảo não lật người rồi rên lên đau đầu.
“Mình đã mua đồ ăn sáng cho cậu, cậu dậy ăn một chút đi.” Cố Hiểu Thần vội vàng giúp cô ấy rót một ly nước ấm, đem ly nước đưa cho cô ấy.
Thẩm Nhược nửa buổi mới ngồi dậy được, nhận lấy ly nước trong tay cô, uống ừng ực hết nửa ly lớn, lúc này mới nói, “Tối qua lúc bắt đầu thật sự rất mất hứng, nhưng may mà sau đó có người đến làm anh hùng cứu mỹ nhân! Nên vẫn xem là chơi vui vẻ!” Dường như nhớ đến điều gì, cô ấy tò mò hỏi, “Hiểu Thần, cậu và vị Từ tiên sinh kia là bạn cũ à?”
Tối hôm qua quá náo nhiệt vui vẻ, chỉ mải chơi hết mình nên còn chưa hỏi nhiều.
Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042901/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.