Anh cúi đầu hôn dọc theo xương quai xanh của cô nhẹ nhàng mà gấp gáp, giọng nam càng thêm khản đặc trầm thấp, “Có người nào từng nói qua chưa, đôi mắt của em rất đẹp.”
Lời nói của Ngũ Hạ Liên khiến Cố Hiểu Thần giật mình, đột nhiên nhớ đến Cố Thanh.
Cô còn có thể nhớ rõ ràng lời nói của Cố Thanh lúc ôm cô.
Ông nói, đôi mắt của Thần Thần thật là đẹp.
Cố Hiểu Thần tựa như hoàn hồn, ánh mắt hoang mang nhìn thẳng vào anh, đôi mắt đen sâu thẳm thâm trầm đó như một mũi tên bắn thẳng vào đáy mắt cô, như muốn xuyên thẳng vào tim cô. Còn cô chỉ mím môi trầm lặng không nói gì, bướng bỉnh lựa chọn không trả lời câu hỏi này, cũng không nguyện ý để người khác đi vào trong tim mình.
Ánh mắt anh căng chặt, đáy mắt lộ ra mấy phần mờ mịt.
Ngũ Hạ Liên cũng im lặng không nói, vốn dĩ động tác dịu dàng đột nhiên trở nên thô bạo. Cô không nhịn được rên rỉ thành tiếng, anh gặm cắn môi cô ra lệnh, “Gọi tên anh.”
“A Hạ…..” Cùng với tiếng thở hổn hển không thể kiểm soát được, Cố Hiểu Thần ở dưới cơ thể anh nhận lấy những đợt tiến công hết lần này đến lần khác. Mãi đến khi anh mãnh liệt đè lên cô, chỉ cảm thấy một dòng nước ấm truyền vào trong cơ thể mình, anh hít thở nặng nề ở bên tai cô, toàn thân đẫm mồ hôi không còn phân biệt được của ai với ai nữa.
Phòng ngủ yên tĩnh, có thể nghe thấy cả tiếng tim đập mạnh mẽ.
Đầu óc một mảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042892/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.