Sau
Ánh mắt Ngũ Hạ Liên từ trên mặt cô chuyển sang cái chén trước mặt, tuấn dung nghiêm nghị lạnh lùng của anh không có chút cảm xúc nào. Cố Hiểu Thần yên lặng chờ đợi màn kế tiếp, không khỏi có chút xấu hổ. Có lẽ anh ấy không thích ăn loại sườn chua chua ngọt ngọt này. Cô thầm nghĩ trong lòng nhưng nhất thời không biết nên làm như thế nào.
Nhưng anh lại có động tác, dập điếu thuốc, cuối cùng cũng cầm đũa gắp miếng sườn trong chén lên.
Cố Hiểu Thần cúi đầu ăn một miếng cơm, lại thận trọng nhìn anh.
Ngũ Hạ Liên yên lặng ăn miếng sườn, mày kiếm hơi cau chặt.
Cố Hiểu Thần không nhịn nổi hỏi, “Mùi vị thế nào?”
Ngũ Hạ Liên cầm ly rượu đỏ uống một ngụm, không nhanh không chậm nói, “Cũng được.”
Chỉ là cũng được.
Cố Hiểu Thần nhăn mũi, mùi vị của món sườn ngon như vậy mà chỉ nhận được một cái đánh giá “cũng được”, đầu bếp mà nghe thấy có lẽ sẽ tức giận đến chết mất thôi. Bỗng cô nhớ ra lúc trước đi ăn ở cửa tiệm nhỏ, mặc dù anh nói “mùi vị rất ngon”, nhưng thực chất không biết là có phải ngon thật không. Mấy đĩa thức ăn kia đều do là miệt mài chăm chỉ ăn hết.
“Thật kén chọn.” Cố Hiểu Thần nhỏ giọng xì xầm một câu.
“Em nói cái gì?” Ngũ Hạ Liên cầm ly rượu, trầm giọng hỏi.
“Không có gì.” Cô liền cúi đầu ăn cơm, không nói thêm tiếng nào.
Lượng ăn của Cố Hiểu Thần vốn dĩ không quá nhiều, ăn được một nửa thì đã no rồi. Ngẩng đầu nhìn đến, chỉ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042866/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.