Một ngày bận rộn chớp mắt đã kết thúc, đến lúc tan làm.
Ngôn Húc Đông đi đến bộ phận đầu tư, hội họp cùng mấy người còn lại. Anh đi qua phòng làm việc của thư ký, xuyên qua màn chớp của cửa sổ, nhìn thấy cô đang vùi đầu vào công việc. Anh vô thức dừng bước chân, lặng lẽ đứng yên trước cửa sổ chờ đợi.
Cô lúc nào cũng một bộ dáng bảo thủ cứng nhắc, tóc đen dài búi lên, thậm chí còn chải hết tóc mái sang một bên, che đi lông mày, cũng che luôn vầng trán mịn màng của cô. Trên sống mũi thanh tú, mắt kính gọng đen kia thỉnh thoảng lại tuột xuống, thực sự là nó có hơi lớn so với đầu. Nước da trắng nõn không có huyết sắc, giống như thiếu dinh dưỡng trong thời gian dài.
Nhưng nhìn lâu cũng thành quen.
Cô như vậy, không giống với kiểu phụ nữ thích chưng diện, cũng không giống với mấy cô gái hoạt bát dễ thương.
Cố Hiểu Thần trong mắt của Ngôn Húc Đông có một tâm hồn đặc biệt thuần khiết.
Cô giống như một đứa trẻ, một đứa trẻ chưa hề bị nhuốm bẩn trong thế giới lừa gạt dối trá đầy toan tính này.
Khoé miệng Ngôn Húc Đông vô thức cong lên thành nụ cười.
Cố Hiểu Thần không để ý quay đầu nhìn về phía máy tính, ngón tay nhanh nhẹn nhấn bàn phím, gõ ra văn tự. Dư quang vô tình lướt đi, bỗng nhiên sửng sốt, cuối cũng cũng nhận ra ngoài cửa sổ có một thân hình cao lớn đang đứng ở đó. Cô vội vàng ngẩng đầu, nhìn thấy Ngôn Húc Đông đứng ngoài cửa sổ, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042867/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.