Sau
Gần đến giờ tan làm, Cố Hiểu Thần nhận được cuộc gọi của Ngũ Hạ Liên.
“Tối nay anh có việc, trễ mới trở về. Em tự bắt taxi đến Yinshen Mansion, khu C căn 601. Không cần đem theo bất cứ thứ gì, anh sẽ mua mới toàn bộ cho em.” Nói xong mấy câu, không chờ cô trả lời, anh trực tiếp cúp điện thoại.
Cố Hiểu Thần đặt điện thoại xuống, trong lòng trầm xuống.
Về đến nhà, Cố Hiểu Thần nhìn quanh căn nhà vắng lặng không người. Cô đi vào phòng ngủ, thu dọn chút đồ. Thực ra cũng không có đồ đạc gì, mấy bộ quần áo, mấy quyển sách yêu thích, còn có mấy chậu cây. Trong tủ lạnh còn có thực phẩm, cô không nỡ phí phạm nên dứt khoát đóng gói đem đi.
Xách hành lý chậm chạp đi ra khỏi chung cư, cô không kìm chế được quay đầu nhìn lại một lượt.
Kỳ thực tối hôm qua, Cố Hiểu Thần đã mơ thấy Cố Thanh.
Cô rất ít khi mơ thấy Cố Thanh, từ trước tới giờ cũng đều không có cơ hội mơ đến. Nhưng hôm qua lại giống như một phép màu mà mơ thấy. Xung quanh quá mờ mịt, bóng dáng của Cố Thanh vô cùng mờ nhạt, nhưng gương mặt quen thuộc kia vẫn y nguyên như trong ký ức của cô, luôn trẻ trung và giản dị như vậy, đó là người cha… yêu quý nhất của cô.
Ông chỉ hỏi cô, “Thần Thần, ngôi nhà này của chúng ta biến mất rồi phải không?”
Cô đứng trước mặt Cố Thanh, nhẹ giọng nói, “Cha. Mẹ ở đây, con cũng ở đây. Ngôi nhà này của chúng ta sẽ không bao giờ biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042860/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.