Ngày đó cô rốt cuộc tại sao lại đến trễ.
Cố Hiểu Thần cho rằng anh sẽ hỏi mối quan hệ của cô với Châu gia, hỏi cô tại sao lại đồng ý, nhưng cô không nghĩ đến anh vậy mà anh lại hỏi cô nguyên nhân đến trễ. Vết thương cũ bị anh nhẹ nhàng vén mở liền chảy máu, tim giống như bị cứa mạnh, đau đớn khiến cô không chịu nổi mà ứa nước mắt.
Cố Hiểu Thần gấp gáp cúi đầu, một tay lau nước mắt.
Cô rất ít khi khóc, cũng không cho phép mình khóc.
Đó là biểu hiện của kẻ nhu nhược, cho dù là buổi tối đó Lâm Phân kết hôn, cô cũng chẳng qua chỉ là một mình mất ngủ đến lúc trời sáng. Ngày tiếp theo, cô căn bản không muốn đến trường. Nếu như không phải nhớ đến còn có cuộc thi biện luận, cô nhất định sẽ tự nhốt mình cả ngày.
Cô không muốn cho anh nhìn thấy sự yếu đuối của cô, cố gắng đè nén sự chua xót, vẫn là câu trả lời như lúc trước, qua loa sơ sài một câu, “Ngủ quên.”
Tiếng thút thít bất ngờ của cô khiến Ngũ Hạ Liên lặng xuống.
Anh nhìn chằm chằm cái đầu đang rũ xuống của cô, khẽ động môi, dường như muốn nói chút gì đó.
Nhưng lại không nói ra thành lời, trầm giọng nói, “Ra ngoài làm việc.”
Cố Hiểu Thần gật đầu, đứng dậy định đi ra ngoài. Nhưng cô dừng bước, nhẹ giọng hỏi, “Tôi…. tôi muốn biết… kỳ hạn là bao lâu?”
Làm người phụ nữ của anh, người tình trong bóng tối nhìn không thấy ánh sáng. Kỳ hạn là bao lâu?
Đôi mắt thâm trầm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042859/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.