"Đứng lại."
Khi Nhan Thi đang thẩn thờ bước trên hành lang viện phía đông, cánh cửa phòng của Tô Uyển Thư cùng lúc mở ra. Nàng ta cất giọng.
Nhan Thi nghe vậy liền dừng chân, ngoảnh đầu nhìn thấy Tô Uyển Thư đứng ở phía sau lưng nàng. Khí sắc dường như không được vui vẻ.
"Tô tiểu thư, cô gọi ta ư?" Nhan Thi hỏi.
Tô Uyển Thư chẳng ưa thích dời mắt sang nơi khác:
"Ớ đây chỉ có ta với cô, ta không gọi cô thì gọi ai?"
"Tô tiểu thư gọi ta có chuyện gì?" Nàng không so đo trước giọng điệu chán ghét của Uyển Thư.
Nàng ta quay sang nhìn nàng đôi giây, ánh mắt dò xét trượt từ đầu xuống chân Nhan Thi:
"Trong buổi tiệc ngày hôm đó..."
Tô Uyển Thư có chút ngại miệng:
"Dạ Trúc đã nói gì với cô?"
Nhan Thi nghe xong hơi giật mình, nhưng nàng chẳng để lộ ra điểm bất ngờ nào trên mặt. Hóa ra là có người nhịn không nổi nữa nên mới chặn đường hỏi tội.
Nàng rất thành thật:
"Dạ công công nói nhị vương gia muốn gặp ta."
Tô Uyển Thư thoáng kinh ngạc, nhìn nàng chằm chằm, như thể hô hấp vừa bị ngắt quãng. Cố chấp không muốn
tin:
"Ngài ấy có thân phận cao quý, sao lại muốn tiếp xúc với người thấp hèn như cô được chứ?"
Nhan Thi điểm tĩnh:
"Việc này ta cũng không rõ. Hay là Tô tiểu thư trực tiếp hỏi ngài ấy thì hơn."
"Ta xin phép về phòng trước." Nàng quay lưng đi, bên trong ống tay áo, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-gio-dong-thoi-ve-phuong-bac/3652240/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.