Tiêu Chấn hòa nhã nói với y:
"Chúc mừng huynh đã trở về."
Tô Thống mỉm cười, gật đầu đáp lại:
"Đa tạ."
Y cũng bày tỏ lòng cảm kích:
"Đa tạ huynh đã ra mặt làm chứng, giúp ta giành công bằng."
Tiêu Chấn khẽ xua tay, nhấn mạnh:
"Ta không phải đang giúp huynh, ta đang giúp chính mình."
Đón ánh mắt ngạc nhiên của Tô Thống, Tiêu Chấn chỉ cười:
"Những kẻ yếu thể ở trong Học Đường có người nào chưa từng bị Lục Chính trêu đùa đầu chứ? Ngay cả đại công tử nhà tướng quân hắn còn to gan bắt nạt, thì một người xuất thân tầm thường như ta sao tránh khỏi."
"Ta giúp huynh vạch trần Lục Chính, trừ đi cái xấu trong Học Đường, sau này ta cũng không còn sợ bị người khác ức hiếp nữa."
Tiêu Chấn nhỏ giọng, rũ mắt vẻ xấu hổ:
"Nói trắng ra thì là ta đang cậy sức của huynh thôi."
Tô Thống ngộ ra lời hắn, khiêm tốn bảo:
"Chuyện hôm nay nếu không có Tiêu huynh làm chứng, chưa chắc đã lấy được lòng tin của nhị vương gia."
Tiêu Chấn đột nhiên ngậm môi, im lặng giây lát. Sau cùng lấy hết can đảm:
"Tô công tử, xin lỗi huynh."
Tô Thống ngạc nhiên nhìn hắn:
"Sao phải nói thế?"
"Trước đây là do ta ích kỷ, tham sống sợ chết. Thấy huynh bị bắt nạt hết lần này đến lần khác mà cũng không dám lên tiếng bênh vực. Thâm tâm Tiêu Chấn hổ thẹn vô cùng." Tiêu Chấn thành thật, không dám nhìn thẳng vào người đối diện.
Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-gio-dong-thoi-ve-phuong-bac/3652238/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.