Tủ quần áo liên tục truyền đến tiếng sột soạt, cuối cùng thành công tạo sự chú ý cho Cố Từ. Anh quay đầu nhìn thì cái đầu tiên dập vô mắt anh chính là một cặp chân trơn bóng, phía trên tí nữa là một chiếc boxer bị áo thun che quá nửa. Chiếc boxer đó căng tròn, phác họa rõ đường cong mượt mà của chủ nhân nó. Lý Ngư không thấy có gì kì quái khi mặc như vậy, đưa tay gãi gãi chỗ ngứa sau eo.
Sau vài phút cậu cũng tìm được một cái quần jean lành lặn, không bị rách chỗ nào. Thấy cậu xoay người mặc quần vào, anh cứ như chột dạ, lập tức lia mắt đi chỗ khác. Anh quay đầu nhìn về phía màn hình máy tính nhưng tâm trí thì đã trôi tận đẩu tận đâu.
Anh cảm thấy Trần Tỉnh khác so với trước đây. Giờ đây cậu có nhiều điều giấu diếm anh, cũng có khi cậu giở mấy tiểu xảo tự cho là thông minh, nhưng không hề mưu cầu bất kì lợi ích nào cả. Anh cảm nhận được rằng sự thành thật và quan tâm của cậu dành cho anh là thật. Chỉ là anh không hiểu lí do tại sao cậu làm như vậy. Chuyện hoang đường như cậu giúp anh vì muốn báo ân, anh không tin một tí nào cả.
Lý Ngư kéo xong khóa quần lên, cậu ngẩng đầu nhìn theo bàn tay đang gõ phím của Cố Từ. Anh gõ số cũng có, các kí tự chữ cái cũng có, hẳn là anh đang tổng hợp một trình tự số liệu nào đó. Cậu thầm bội phục anh, dù đang bị thương nhưng ý chí thì không thụt lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-dau-voi-nhan-vat-phan-dien-cuoi-cung-la-toi-khoc/1118607/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.