Có thể khẳng định rằng, chú chim mà Cố Từ nuôi hoàn toàn khỏe mạnh và có thể giương cánh bay. Hay nói cách khác là anh hoàn toàn không hề có vấn đề?
Lý Ngư không quá rành về mảng sức khỏe sinh sản của nam giới nên cậu khiêm tốn nhờ Hệ Thống giúp đỡ. 1551 ném cho cậu một mớ tài liệu toàn chữ là chữ, vừa nhìn đã thấy nhức mắt.
"Cậu tóm gọn lại nói cho tôi đi."
[Không tóm gọn được, cậu phải thử trải nghiệm mới biết.]
"..."
Cậu lặng lẽ nhìn về phía Cố Từ, trong lòng cũng ức chế. Nói thật, cậu không dám thử, sợ bị đập chết.
"Cậu nhìn cái gì?" Anh trừng cậu, ngọn lửa nhỏ trong lòng bùng lên thành một đám cháy lớn. Cậu chột dạ cúi đầu, vô tình để lộ đường cong xinh đẹp của chiếc cổ trắng mịn.
"Anh Cố, tôi không cố ý đâu." Bé ngoan phải biết nhận sai, thái độ thành khẩn thêm vài phần ủy khuất.
Cố Từ nhìn lướt qua chiếc cổ kia rồi theo cổ áo thun nhìn xuống xương quai xanh của cậu. Ở đó có một nót ruồi son nho nhỏ, không quá bắt mắt nhưng lại hồng hào một cách diễm lệ. Anh nhắm mắt, xoa xoa giữa hai mày: "Tối nay cậu sang ngủ với chú Lý đi."
Ngồi nửa ngày cuối cùng lại nhận một câu như vậy, cậu rất không cam tâm: "Vậy lỡ khuya anh muốn đi tiểu đêm thì phải làm sao bây giờ?"
Anh liếc cậu một cái: "Cậu có thể dậy nổi à?"
Lý Ngư: "..." Với vấn đề này thì cậu không có chút xíu tự tin nào để cãi hết. Từ lúc bắt đầu nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-dau-voi-nhan-vat-phan-dien-cuoi-cung-la-toi-khoc/1118606/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.