Giang Thiếu Hiền đỡ ông cụ đi ra ngoài, vừa đóng cửa, Sở Chiến lập tức ômĐường Tố Khanh, đem cằm đặt ở bả vai của cô, dáng vẻ thâm tình cưngchiều, làm thế nào cũng không chịu đứng lên, người đánh cờ viết: đi theo ông cụ đánh cờ hao tốn quá nhiều trí nhớ.
Đang ở trong thưphòng, tùy lúc sẽ có người đến, da mặt Đường Tố Khanh luôn luôn mỏng, lo lắng cùng người đàn ông ở chung một chỗ ôm thân mật như vậy bị nhữngngười khác nhìn thấy sẽ thành trò cười, nhất thời giả bộ giận trách, vội vàng nói: "Mau buông ra, ông nội đang chờ chúng ta ăn cơm."
"Không nhớ tới, không muốn ăn cơm." Sở Chiến dở tính trẻ con nói, hít thật sâu hương thơm tự nhiên trên người cô gái nhỏ tản mát ra, giải quyết xongông cụ, tâm tình của anh vô cùng tốt, vậy kế tiếp chỉ còn chuẩn bị hônlễ.
Đường Tố Khanh đối với hành động ăn vạ của người đàn ônghoàn toàn không có biện pháp, chỉ có thể trả lời: "Anh muốn ăn cái gì?Em làm cho anh." .
"Chỉ muốn ăn em." Sở Chiến sâu kín nói,Đường Tố Khanh vừa nghe thấy lời này bị giọng nói thâm tình mê hoặc ởngười đàn ông kia hấp dẫn (sexy),khi cô phản ứng kịp, chỉ thấy ngườiđàn ông vẫn dựa trên bả vai cô hơi đẩy thân thể ra, vẫn duy trì tư thếôm lấy cô, mắt nóng rực mà trong trẻo nhìn cô, khóe miệng khẽ nhếch lêncưng chiều, thấp giọng nói: "Bảo bối, anh hôm nay đã giải quyết xong ông nội, có thể lấy được phần thưởng không?" .
"Phần thưởng?"Đường Tố Khanh không hiểu, người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17361/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.