Một tay Tờ Kế Nao lôi kéo bé gái đang khiếp đảm, một tay không biết làm sao đành phải níu lấy quần áo mình, len lén nhìn một màn ôn nhu bên giường, trong lòng thật tò mò, cái người đàn ông cao lớn giống như đại minh tinh kia là ai? Trong lòng Tờ Kế Nao ê ẩm nghĩ tới một màn trước mắt, họ thật xứng là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Bé gái theo Tờ Kế Nao bôn ba nhiều năm nên mặc dù nhỏ tuổi nhưng rất hiểu chuyện, dẫu vậy thì vẫn chỉ là một đứa bé, nghe mùi thơm của canh trong không khí, thấy một tay Sở Chiến đang cầm chén canh, một tay anh cầm thìa chuẩn bị đưa lên miệng Đường Tố Khanh, cô gái nhỏ chừng năm sáu tuổi lập tức nuốt nước bọt.
Nhìn thấy bộ dáng thèm thuồng của con gái mình, trong lòng Tờ Kế Nao nhất thời khốn quẫn không dứt, vì tiết kiệm chút tiền ăn cơm, sáng sớm và buổi trưa anh chỉ cho bé ăn hai cái bánh bao, mà chính anh cũng chỉ được một cái bánh bao, cảm nhận được mùi thơm kia lòng anh cũng cồn cào.
Nhìn một chút người đàn ông anh tuấn đang mặc bộ quần áo lôi thôi lếch thếch, lúc này Tờ Kế Nao mới lĩnh ngộ được cô và người đàn ông kia không cùng đẳng cấp với anh, tròng mắt Tờ Kế Nao nhất thời trở nên chán nản.
Nhưng anh hiểu được mục đích lần này mình tới đây, nhìn người đàn ông kia dường như chẳng mấy vui mừng khi anh đến, Tờ Kế Nao thấp thỏm mở miệng nói: "Phó Thị trưởng, thật xin lỗi, lần này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17292/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.