Sau khi cho Đường Tố Khanh uống thuốc xong, suy tính đến việc cô mới vừa làm giải phẫu xong, Sở Chiến muốn cho Đường Tố Khanh được chăm sóc tốt, nhìn ánh mắt mờ mịt của cô, anh nở ra một nụ cười nhạt, sau đó lập tức chạy đến phòng bác sĩ, hỏi xem trong thời gian này cô có thể ăn được cái gì, không ăn được cái gì, còn có ăn món gì là tốt nhất ... và những vấn đề có liên quan.
Ước chừng nửa tiếng sau, được các bác sĩ liên tục bảo đảm, Sở Chiến mới chịu rời khỏi phòng làm việc của bác sĩ, vội vàng chạy đến một khu chợ gần bệnh viện.
Vì vậy trong chợ lại có một màn ấm áp, một người đàn ông anh tuấn mặc một bộ đồ thể thao ở nhà, chăm chú hỏi thăm người bán cá xem loại nào là bổ nhất, thích hợp cho người bệnh ăn nhất cũng như cách chế biến như thế nào.
Những người bán hàng bên cạnh lâu lâu lại lấy đôi mắt tò mò nhìn anh, trong lòng đang phân vân không biết có phải là minh tinh điện ảnh nào đó nhàm chán chạy đến đây hay không, một số cô gái trẻ lại lấy điện thoại ra rối rít chụp hình. Nhưng trên căn bản Sở Chiến chỉ tập trung trên mục tiêu chọn đồ bồi dưỡng cho Đường Tố Khanh, anh không có phát hiện việc anh đang trở thành mục tiêu chú ý của mọi người.
Nếu đổi lại là người bình thường, đừng nói là chuyện liên tục bị chụp hình, chỉ cần một nhóm người tụ lại nhìn lâu, đã khiến trong lòng vô cùng khó chịu, sợ rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17291/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.