Hiệu suất làm việc của văn phòng chính phủ rất cao, ngày hôm qua cắt băng khánh thành, ngày hôm nay lập tức thi công.
Mà lúc làm việc thì do nhà thầu giám sát và chịu trách nhiệm chính, nên Đường Tố Khanh cảm giác công việc của mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Vì trước đây, tất cả tài liệu xây dựng, máy móc thiết bị, và cả số lượng nhân công đều được chuẩn bị tốt, chỉ chờ đến ngày bắt tay vào làm việc.
Mấy ngày nay vì mảnh đất Tây Giao kia, Đường Tố Khanh phải đi sớm về trễ, Sở Chiến đối với biểu hiện của cô, ngoài miệng vẫn nói không có gì, nhưng trong lòng vô cùng bất mãn.
Anh không ngừng nguyền rủa người trong văn phòng chính phủ chẳng ai có thể dùng được? Thế nào cứ bắt cô phải làm tăng ca, để cho anh mỗi ngày đều phải chờ đến hơn nửa đêm mới có thể ôm cô gái nhỏ ngủ, nhưng chỉ khi có cô bên cạnh anh mới ngủ ngon.
Hôm nay là bắt đầu một tuần làm việc mới, Đường Tố Khanh dùng xe ô tô của mình chạy ra công trường ngoài ngoại ô, mặc dù cô có cho một người chuyên nghiệp giám sát, không phải đến công trường mọi ngày, bởi vì trừ giám sát ra, cô còn rất nhiều công việc khác phải làm.
Mảnh đất Giao Tây, trải qua hơn một tuần cố gắng, nơi này không còn là mảnh đất hoang sơ ban đầu, móng đã được làm xong, cách công trường một đoạn không xa là những lều bạc, trong cái lều trừ tài liệu kiến trúc hay những dụng cụ xây dựng, còn là nơi nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17282/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.