Sáng sớm hôm sau, tất cả các trang báo lớn của thành phố S đều đăng tin về buổi tiệc từ thiện tối qua.
Trên trang bìa đều là hai hình ảnh mát mắt nhất, một là Đường Tố Khanh khắp người phong tình từ cửa bước vào, vẻ mặt xinh đẹp, chiếc váy bay trong gió cứ như một nàng tiên giáng trần; hình ảnh còn lại là Liêu Cảnh Long của tập đoàn Liêu Thị mặt đen đến không thể đen hơn.
Cộng thêm một tựa đề bắt mắt, không khó làm cho người ta có thể hiểu hết chuyện đêm qua, vì vậy tin tức Liêu Cảnh Long lỗ vốn tới sáu ngàn vạn ngập khắp thành phố S.
Mà Liêu Cảnh Long – người bị nhắc đến tên giờ phút này đang ngồi ở trong phòng xử lý chuyện tối qua, vẻ mặt vô cùng tức giận, tốn sáu ngàn vạn, cuối cùng không được cái gì cả.
Cũng không thể nói cái gì cũng không lấy được, ‘Người đàn ông nhân từ’ - cái danh hiệu này đã gắn lên đầu của ông?
Nhưng làm một doanh nhân, thứ Liêu Cảnh Long cần chính là tiền, là đồ có thể giúp ông phát tài, chứ không phải cái danh xưng vô ít, cái xưng hô này mang theo ông đến chết, nhắc ông về cái việc làm ngu xuẩn của mình, khôn khéo nhiều năm như vậy lại đưa ra một quyết sách ngu xuẩn, sợ rằng chuyện này sẽ làm chuyện cười cho các công ty khác.
Sáu ngàn vạn, ông lấy đâu ra sáu ngàn vạn, đất này lại là đất bị chính phủ trưng dụng, nếu như ông không ra tiền, sẽ đắc tội với những quan cao, nói là dân chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chong-cung-chieu-em-den-nghien/17281/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.