🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vỹ Đình nghe mẹ nói vậy, anh ta sững lại vài phút, nhìn chăm chú vào mặt mẹ. Không ai biết anh ta nghĩ gì, ít phút sau bước đến dìu mẹ về giường: "Mẹ nằm nghỉ ngơi để con xếp đồ!"



Nếu nói không buồn tủi là bà Dương đang nói dối. Bởi, có ai mà không tủi thân khi lúc mình cần con nhất thì con lại bỏ rơi mình. Còn nếu nói buồn nói tui thì trái với tâm nguyện người làm mẹ cả đời sống vì con của bà.



Bà nhìn Vỹ Đình lặng lẽ xếp tư trang, quần áo giúp bà vào túi xách nhỏ, bà quay mặt đi giấu dòng nước mắt tuôn rơi.



Vỹ Đình xếp xong đồ mẹ, anh ta về phòng mình, lôi chiếc vali thu lượm đồ mình và con.



"Anh làm gì á?" Tiểu Kiều giằng lại vali.



Vỹ Đình không nói gì, đưa tay giằng lại.



"Rốt cuộc anh có ý gì?" Tiểu Kiều ngồi đè luôn lên vali.



Vỹ Đình không muốn tranh nữa, anh ta đi lấy vali khác. Nhưng lần lượt hết cái này đến cái nọ đều bị Tiểu Kiều nằm vạ lên, rồi lấy đi hết.



"Tiểu Kiều!!!" Vỹ Đình điên tiết quát to làm thằng nhỏ đang ngủ trên lưng bố giật mình khóc thét lên.



Máu nóng đang sôi, ráng kiềm gan nuốt xuống nãy giờ vì tiếng khóc của con khuất động trào dâng. Nước đã tràn ly.



"Chúng ta ly hôn đi! Con tôi nuôi! Từ giờ, cô muốn làm gì làm. Tôi mệt mỏi rồi...không đủ sức hầu hạ cô nữa! Buông tha tôi đi!"



Lời nói của Vỹ Đình rất nhẹ nhàng nhưng không hiểu sao

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3746458/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đợi Anh Ngày Cuối Đông
Chương 39
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.