"Hai mẹ con mình...bác cháu ta đi Chùa nha?" 
Đã hứa đồng hành cùng bác gái khi bác cần nên Hoài Thương vui vẻ đồng ý. "Da!" 
Chùa Bảo An nằm ở ngoại ô thành phố trên một triền đồi, không gian đậm màu linh thiêng. Cô theo bác gái vào trong lễ Phật. 
Bà Lý chỉ xin Phật một điều duy nhất: "Xin Ngài tác thành duyên cô gái quỳ bên cạnh con cho con trai Út Lý Phong Dạ của con! Nam mô! Nam mô! Nam mô!" 
Còn Hoài Thương? 
Cô còn trẻ nên tham lam khấn xin ba điều: "Cầu mong bố mẹ con và mẹ bác sĩ Dạ sức khỏe. Cầu dịch bệnh sớm tan biến. Cầu cho anh hai chữ 'bình an" 
Ra khỏi chánh điện. Bác gái gặp Sư Thầy. Có thể nhận ra, bác gái là vị khách quen của Chùa. Bà cùng Sư Thầy đàm đạo chuyện gì đó trông có vẻ rất hài lòng. Chốc chốc bác lại nghiêng đầu nhìn cô cười. Hoài Thương cũng cười lại với bác và giơ tay nâng niu một đóa sen trong hồ gần đó. 
"Phong Dạ này!" Vừa về đến nhà, bà Lý trốn vào nhà vệ sinh tranh thủ gọi cho con Út một cuộc: "Con và Hoài Thương mạng rất hợp nhau. Con bé có tướng 'vượng phu ích tử, con cưới được con bé làm vợ là phúc đức 1000 năm tu luyện của con đó!" 
Phong Dạ, nghiêng đầu kẹp điện thoại xuống vai, rửa tay cười không khép được miệng: "Thế ạ!" 
Mẹ anh rất phấn khởi: "Ừ, mẹ mới đi Chùa về! Sư Thầy trông thấy tướng mạo con bé nói mẹ thật có phúc." 
Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3741183/chuong-35.html