Mẹ anh đưa cô đến trung tâm thương mại, bà nhét vào tay cô một chiếc thẻ: "Bác được thằng Dạ tặng thẻ mua sắm mà bác không biết mua gì. Con dùng đi ha, bỏ phí lắm!"
"Dạ, như vậy sao được ạ?"
"Cái gì mà được với không được, bác già rồi cần sửa soạn làm gì đâu! Con còn trẻ mua cho mình vài chiếc váy mặc cho xinh xắn ha! Nhận đi cho bác vui nha!" Mẹ anh vừa nói vừa kéo cô đến quầy thời trang nữ: "Con thoải mái chọn mẫu mình thích, ướm thử vào bác ngắm cho nha!"
Từ chối tình thương của mẹ anh không bằng cung kính nhận cho bà vui. Hoài Thương hai tay cầm chiếc thẻ, vui vẻ: "Dạ! Con cảm ơn bác!"
"Con bé này, sao lại cảm ơn bác? Con chịu ở bên thằng con ế mốc meo của bác, chịu làm bạn với bà già cô đơn này, bác phải cảm ơn con mới đúng chứ!"
"Bác...!"
"Ngoan, đừng khóc ha! Vào mua váy đẹp nha!"
Đây là lần thứ hai cô vào đây. Lần đầu đi với Phong Dạ, cô ngại chẳng dám mua gì. Lần này đi với bác gái, cô tự nhiên chọn lựa.
Rất nhiều mẫu váy đẹp, Hoài Thương chạm tay vào chiếc váy màu trắng ưng ý.
Nhanh như chớp chiếc váy bị một bàn tay khác giằng lấy theo đó là giọng Tây lơ lớ: "Cóc ghẻ cũng học đòi sài hàng hiệu!" Elisa bĩu môi.
Hoài Thương còn chưa kịp nhìn đối phương. Ngay lập tức một chiếc túi xách quất vào tay cô ta: "Cô gái, cô nói ai là cóc ghẻ? Cô ở đâu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3738478/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.