🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mẹ anh đưa cô đến trung tâm thương mại, bà nhét vào tay cô một chiếc thẻ: "Bác được thằng Dạ tặng thẻ mua sắm mà bác không biết mua gì. Con dùng đi ha, bỏ phí lắm!"

"Dạ, như vậy sao được ạ?"

"Cái gì mà được với không được, bác già rồi cần sửa soạn làm gì đâu! Con còn trẻ mua cho mình vài chiếc váy mặc cho xinh xắn ha! Nhận đi cho bác vui nha!" Mẹ anh vừa nói vừa kéo cô đến quầy thời trang nữ: "Con thoải mái chọn mẫu mình thích, ướm thử vào bác ngắm cho nha!"

Từ chối tình thương của mẹ anh không bằng cung kính nhận cho bà vui. Hoài Thương hai tay cầm chiếc thẻ, vui vẻ: "Dạ! Con cảm ơn bác!"

"Con bé này, sao lại cảm ơn bác? Con chịu ở bên thằng con ế mốc meo của bác, chịu làm bạn với bà già cô đơn này, bác phải cảm ơn con mới đúng chứ!"

"Bác...!"

"Ngoan, đừng khóc ha! Vào mua váy đẹp nha!"

Đây là lần thứ hai cô vào đây. Lần đầu đi với Phong Dạ, cô ngại chẳng dám mua gì. Lần này đi với bác gái, cô tự nhiên chọn lựa.

Rất nhiều mẫu váy đẹp, Hoài Thương chạm tay vào chiếc váy màu trắng ưng ý.

Nhanh như chớp chiếc váy bị một bàn tay khác giằng lấy theo đó là giọng Tây lơ lớ: "Cóc ghẻ cũng học đòi sài hàng hiệu!" Elisa bĩu môi.

Hoài Thương còn chưa kịp nhìn đối phương. Ngay lập tức một chiếc túi xách quất vào tay cô ta: "Cô gái, cô nói ai là cóc ghẻ? Cô ở đâu mới tới không biết nhập gia phải tùy tục hả? Học đâu cái thói cướp đồ trên tay người khác vậy?"

Mẹ anh giành lại chiếc váy đặt vào tay Hoài Thương: "Con lấy trước, nó thuộc về con, không gì phải nhường cho người không tôn trọng mình"



Hoài Thương cô không phải dạng hiền lành, yếu ớt quá mức để người khác bắt nạt. Nhưng đứng trước anh hay mẹ anh, cô như chú mèo British Longhair. Việc khó đã chủ nhân ra tay, một con mèo lông dài ngọt ngào như cô cứ đứng im bên cạnh chủ là được.

Elisa cũng không phải dạng vừa. Cô ta ưỡn ngực nhích tới ỉ thân cao to lấy thịt đè người: "Nè, bà già! Bà già rồi giật váy con gái làm gì? Đừng nói bà hồi xuân cua phi công trẻ nha!"

Láo quá láo!

Mẹ anh tức giận đỏ cả mặt, bà dướn người vả thẳng vào miệng Elisa: "Ăn nói vô văn hóa!"

Elisa nổi máu cộc cằn, cô ta cao tay.

Hoài Thương nhanh tay kéo mẹ anh ra sau lưng, đứng chắn trước mặt bà, sự việc diễn ra quá nhanh, cô cứ ngỡ mình ăn trọn cái tát của người phụ nữ Tây

Nhưng không...

"Á...!" Cô ta thét lên vì đau. Sự đau đớn này đến từ cổ tay vừa bị Vỹ Đình bắt lấy.

Vỹ Đình hừ lạnh, cúi đầu nói nhỏ vào tai cô ta: "Người của tôi. Biết điều chút đi bà thím!"

Elisa trố mắt nhìn Vỹ Đình, cô ta chưa kịp xác minh lại câu nói 'người của tôi' của Vỹ Đình. Đã nghe tiếng rít qua kẽ răng của Tiểu Kiều: "Thím điên à? Đây là mẹ chồng của thím đấy!"

Elisa há cả hốc mồm, giật lại cánh tay từ tay Vỹ Đình, chỉ vào mẹ Phong Dạ: "Bà già này là mẹ Erik á?"



Tiểu Kiều gật đầu, thầm than khổ trong lòng vì đã gọi đồng đội ngu về nước tiếp ứng. Cô ta nhanh nhảu ôm lấy cánh tay nội, cứu vớt hình tượng cho Elisa "Bạn gái đính ước bên Tây của chú Út đó nội. Thím ấy mới về nước, bà nội thông cảm ha!"

"Bay vừa nói gì?" Bà Lý siết cổ tay cô cháu gái: "Cô ta là vợ đính hôn bên Tây của Phong Dạ á?"

"Phải đó nội!" Tiểu Kiều gật đầu lia lịa nháy mắt cho Elisa.

Elisa cầm tay bà Lý, tiếp lời: "Dạ, tụi con hẹn ước lâu rồi mẹ. Con mới về, con xin lỗi mẹ vì tội mạo phạm. Con định sáng nay mua ít quà rồi qua nhà ra mắt mẹ ạ!"

Bà Lý giằng mạnh bàn tay, quay sang nắm tay Hoài Thương: "Con đừng nghe ba lời nói nhảm. Gu thằng Dạ không láo vậy đâu. Nó chúa ghét mấy đứa xấc xược."

Bà quay sang Elisa: "Thằng Dạ nó có vợ yêu rồi. Tôi cũng có con dâu yêu rồi. Cô đừng bịa chuyện ăn nói lung tung làm sứt mẻ tình cảm con trai và con dâu tôi nha!"

"Còn cháu nữa. Bớt lo chuyện bao đồng. Ở không thì đến Công ty tập làm việc, đừng làm bừa chú Út mày nó lột da!"

Bà nói với Vỹ Đình, thằng cháu rể này bà ngứa mắt từ nãy giờ vì cái tội nó cứ nhìn chằm chằm vào vợ yêu con trai bà: "Vỹ Đình, làm chồng, làm cha rồi sống cho ra dáng đàn ông chút. Rảnh rỗi thì đi làm lại kiếm tiền, đi theo đàn bà xách túi làm gì? Còn nữa.." Bà ngoắc tay bảo cháu rể cúi xuống để bà nói nhỏ vào tai nó: "Lần sau dám nhìn trộm thím Út bằng cặp mắt đó, đừng trách bà già này ném túi xách hư tròng nha! Lo đưa vợ về nhà chăm con đi. Con mình đẻ ra sao cứ bắt mẹ mình chăm thế? Cậu không có trái tim biết yêu thương mẹ à?"

Như tát nước vô mặt!

Vỹ Đình đứng im như trời tròng.

Hai ả đàn bà chanh chua biết điều lén lút lủi sạch không còn một bóng. Trước khi đi, Tiểu Kiều tranh thủ bà nội mắng Vỹ Đình, chỉ tay cảnh cáo Hoài Thương: "Tụi tao còn quay lại!"

Hoài Thương không muốn nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.