Hoài Thương đón ngày mới bằng năm cuộc gọi nhỡ và tin nhắn ấm như chiếc giường có hơi anh.
'Anh tới nơi rồi nha em. Mọi việc sẽ ổn. Em ngủ ngon nha...và đừng quên mơ về anh.
Tin nhắn vỏn vẹn có ba câu nhưng Hoài Thương đọc hoài không biết chán. Trái lại, càng đọc càng vui, càng đọc càng sướng rơn đến từng chân tơ kẽ tóc. Cô nhìn chăm chú vào điện thoại, miệng cười tủm tỉm làm người bên kia quên luôn ăn sáng trước khi bước vào cuộc chiến.
"Bác sĩ Dạ, anh chưa ăn mà!" Đồng nghiệp nam bên cạnh trố mắt nhìn vị bác sĩ Trưởng khoa - Phó giám đốc bệnh viện lo nhìn điện thoại cười rồi cứ thế đứng lên khoác áo blouse trắng đeo ống nghe bỏ bát cơm muối vừng thơm phức.
Phong Dạ không nghe thấy gì, anh tranh thủ gọi cuộc chúc mèo yêu ngày mới tốt lành: "Sáng vui vẻ nha em!"
Cô thẹn đỏ cả má, cười không khép miệng, lí nhí: "Anh ngày mới tốt đẹp nha!"
"Ừ!"
"Nhớ cẩn thận nha anh!" Dẫu biết mình dặn hơi thừa nhưng cô vẫn muốn dặn anh.
"Ừ!"
Tiếng 'ừ' của anh nhẹ như tiếng gió nhưng ấm hơn cả chiếc chăn bông, mang lại niềm vui, năng lượng tràn trề cho cô gái trẻ.
Cô mở toang cửa sổ, líu lo như chú sơn ca:
"Nắng thênh thang như tràn ngập phố
Đến bên em cho ngày rực rỡ
Nắng lung linh dịu dàng em hát
Đợi anh phố hẹn một ngày ngát xanh.
Một ngày mới nắng lên
Em dang tay chào đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3738477/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.