Sợ làm hai đứa nhỏ mất hứng, ba người lớn tế nhị rủ đi vệ sinh.
Phong Dạ thầm cầu nguyện, thời gian hãy ngưng đọng, không gian ngừng dịch chuyển để anh được ôm người tình tưởng nhớ bấy lâu nhiều hơn chút.
Nhưng...
"Chậc...chậc...số cô cũng đào hoa thật! Vừa xa người cũ đã ôm người mới.
Vỹ Đình, chồng thấy không, cô vợ hờ thanh mai trúc mã của chồng đã ôm đùi đại gia rồi, còn nhớ gì đến kẻ nghèo hèn như anh nữa đâu mà anh mượn rượu giải sầu?"
Ánh mắt Vỹ Đình mất mát chua xót. Anh ta thèm được một lần ôm Hoài Thương như thế biết bao! Nhìn cô được ủ kín trong lòng người đàn ông khác, anh ta tự vả vào mặt mình hối tiếc quãng thanh xuân dài hoang phí. Con cá sẩy là con cá to, người đời nói chẳng bao giờ sai.
Vỹ Đình không dám nhìn thẳng đôi mắt chú Út vợ. Dù sợ nhưng trong bụng máu ghen chảy ngược, tức tối nói bóng gió: "Hoài Thương, sói không đơn giản như củn đâu!"
Hoài Thương thừa hiểu ý Vỹ Đình muốn nói gì. Nhưng vì không muốn gặp lại anh ta nữa nên cô càng ôm riết lấy Phong Dạ.
Phong Dạ áp bàn tay to lên đầu cô, bảo bọc cô trong vòng tay lớn.
Anh không nói gì sợ làm người tình bé nhỏ giật mình, chỉ bắn hai tia mắt mang đạn vào hai kẻ trước mặt cảnh cáo: Muốn yên, biết điều lượn!
Tiểu Kiều thừa biết tính chủ Út lịch sự, nho nhã nơi công cộng nên cô ta không sợ: "Chú trừng mắt tụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3737207/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.