Tránh làm con dâu tương lai giật mình, bà Lý có màn ra mắt...
Hoài Thương thả hồn vào giàn hoa phong lan. Cô không để ý người phụ nữ vừa bước vào khuôn viên. Chỉ khi nghe ai đó...
"Á...đau quá!"
Hoài Thương vội chạy về hướng có tiếng rên. Trên thảm cỏ, một người đang cầm bàn tay xuýt xoa.
"Bác cắt trúng tay rồi ạ?" Cô ngồi xuống cạnh người phụ nữ, cầm lấy tay bà ẩn lại nơi có vết rách da chảy máu trên đầu ngón trỏ.
"Bác mau vào đây với cháu!" Cô dìu bác làm vườn đứng lên.
Tuy nhiên, bác không chịu: "Ba vết đứt tay nhỏ này bác lấy vải cột lại là xong." Bà nhìn chăm chú vào mặt Hoài Thương, miệng cười toe toét: "Cháu xinh thật đấy! Thảo nào...con trai bác..."
"Dạ?"
"À, không có gì! Ý bác nói, bác ước gì con trai bác tặng bác cô con dâu xinh xắn, hiền ngoan như cháu thì thân già này có chết cũng đáng!"
Hoài Thương thoáng đỏ mặt, cô cười: "Dạ, cháu cảm ơn lời khen của bác. Nhưng cháu bị chồng chê bỏ đấy bác ạ!"
Bác chậc lưỡi, cầm lấy tay cô: "Thằng nào đó mắt nó không mù cũng bị lẻ. Chứ bác vừa gặp đã thích cháu rồi!" Bác ngắm nghía khuôn mặt bầu bĩnh của cô, đôi mắt sáng rực vẻ hài lòng: "Con gái có khuôn mặt tròn rất phúc hậu." Rồi mân mê cổ tay tròn trịa, trắng nõn nà, bác miệng khen, tay móc túi áo: "Tay cháu đẹp quá, bác có cái này mới xin ở chùa hôm đầu tháng mà không có con dâu, con gái để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3735371/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.