Thực ra Vỹ Đình không có say. Tỉnh dậy sau cú đánh bất ngờ của mẹ, Vỹ Đình đi tìm Hoài Thương.
Đứng trước cánh cổng cao căn biệt thự, Vỹ Đình không hề do dự bấm chuông.
Qua màn hình hiển thị khách, Hoài Thương thấy Vỹ Đình. Điều bất ngờ là, một Vỹ Đình của hiện tại rất giống Vỹ Đình tuổi đôi mươi. Quần tây áo sơ mi trắng đóng thùng, mái tóc nam thần lãng tử như thuở xưa một thời làm con tim cô thao thức. Tay anh ta ôm một bó hoa to kiểu như đến đón người yêu đi hẹn hò.
Hình ảnh này nếu là trước đây chắc cô mừng đến chảy cả nước mắt nhưng hiện tại...nó chẳng còn ý nghĩa gì hết.
Cô quay lưng bơ luôn người gọi cửa.
Tiếng chuông réo gọi inh ỏi, mẹ cô đang nấu bữa sáng thấy con gái quay trở vào lấy làm ngạc nhiên: "Khách đến sao con không mở cửa?"
Hoài Thương vừa thái rau củ vừa trả lời mẹ: "Là Vỹ Đình."
Ông Lê dừng nhặt rau, bà Lê dừng đảo thức ăn. Cả hai nhìn nhau rồi chằm chằm vào mặt con gái.
"Ba mẹ nhìn con làm gì? Anh ta và con bây giờ không liên quan! Đơn con đã kí. Vợ con anh ta cũng đã có rồi. Giữa tụi con tốt nhất đừng gặp lại." Mắc công con sư tử Hà Đông nhà anh ta vu oan, giá họa cô tội câu dẫn chồng cô ta thì khổ.
"Con gái nói đúng!" Ông Lê vỗ tay tán thành: "Nhưng cứ vậy mà bỏ qua cho nó, ba thấy bất bình cho con. Để ba ra chửi vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3735084/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.