Trước khi quay xe trở về, Phong Dạ sực nhớ một việc: "Còn nữa, kí ngay vào đơn xin ly hôn trả tự do cho Hoài Thương. Và giải quyết chuyện này gọn gàng cho tôi. Cậu đừng tưởng tôi không biết chuyện cậu chưa đưa hồ sơ lên Tòa nhé! Tôi cho cậu một tuần, nội tuần ly và đăng kí kết hôn luôn để thằng bé đàng hoàng có đủ tên ba mẹ trong giấy khai sinh."
"..." Vỹ Đình ở ghế sau há miệng muốn cãi gì đó nhưng vừa ngẩng mặt, anh ta bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của Phong Dạ trong gương chiếu hậu, anh ta thức thời im luôn cho lành. Anh ta sợ, miệng mình nói năng không đúng, người phía trước sẽ tống anh ta ra khỏi xe. Ở bãi tha ma xa lạ này một mình, anh ta sợ...
Anh ta len lén nhìn Phong Dạ.
Phong Dạ nhìn ra ý gian trá trong ánh mắt không dám nhìn thẳng của Vỹ Đình, anh nói trước: "Cậu tốt nhất là đừng có chạm tới giới hạn của tôi. Sẵn đây, tôi cũng nói thẳng cho cậu biết: Hoài Thương là vợ tương lai của tôi nên từ nay gặp phải gọi tiếng thím Út cho đúng phép tắc. Ngoan ngoãn muốn gì tôi cũng cho. Ngược lại, cậu đừng trách Lý Phong Dạ tôi độc ác!"
Phong Dạ quăng Vỹ Đình trước cổng bệnh viện: "Con cậu nằm phòng 37, tầng 2, khoa nhi. Chỉ có một mình mẹ cậu chăm sóc thằng bé.
Mà Tiểu Kiều đi đâu đêm giờ không liên lạc được thế?"
"Tôi không biết!" Sự thật là vậy. Uống mấy ly, ăn cú đánh, tỉnh dậy anh ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3735085/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.