🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuy nhiên, cô còn chưa ra tới cổng, Vỹ Đình đã chạy theo đứng chắn trước mặt cô.



"Hoài Thương!" Anh cầm tay cô đặt vào đó chiếc hộp đỏ: "Vật đã trao em thì nó mãi mãi thuộc về em."



Cô hất mạnh tay, chiếc hộp rơi khô khốc xuống sân: "Vỹ Đình, Lê Hoài Thương tôi không thèm vật thừa của kẻ khác! Anh làm ơn tránh xa mắt tôi. Nhìn anh tôi thấy bẩn!"



"Anh xin lỗi em!"



"Xin lỗi? Anh tưởng làm dơ bẩn cuộc đời người ta rồi thản nhiên nói tiếng xin lỗi là xóa sạch hết vết nhơ anh trét lên đời người ta hả?



Vỹ Đình, anh quá ích kỉ! Ích kỉ đến tàn nhẫn. Trách Lê Hoài Thương tôi có mắt như mù."



Cô lướt qua anh. Cứ ngỡ như thế đã thoát nợ...nhưng mới đi được hai bước, chân cô đã có người ôm giữ.



"Hoài Thương, xin con đừng bỏ mẹ!"



Như giọt nước tràn li, nỗi đau trong lòng gắng gượng bấy lâu đã đến lúc vỡ òa: "Con nào muốn bỏ mẹ. Thậm chí khi tận mắt chứng kiến Vỹ Đình chăm sóc vợ con ở viện ngày đó...con cũng không nỡ bỏ mẹ. Con thà lấy nước mắt rửa mặt cũng không nỡ phá hủy ngày hẹn trở về của Vỹ Đình. Ngày cuối đông, ngày lễ Noel đoàn viên sum họp. Một ngày vui vẻ biết bao nhiêu? Lòng con náo nức chờ mong biết bao nhiêu?



Nhưng Vỹ Đình thì sao? Ảnh trở về mang theo một người phụ nữ và đứa trẻ. Mẹ nói con phải làm sao đây?"



Mẹ anh nước mắt lưng tròng nhìn cô: "Dù nó có mang ai về

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3735070/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.