Trong phòng rất náonhiệt, Thủy Ninh lôi Phượng Lan Dạ ngồi xuống, vừa ngẩn đầu lên thì thấy đámngười Đinh Đương đang đứng, nên vội vàng kêu các nàng ngồi xuống.
Nhưng có Tiểu Vương phiđang ở chỗ này, các nàng nào dám tự ý phá bỏ quy cũ, thấy vậy Phượng Lan Dạkhoát tay áo, ý bảo tất cả mọi người ngồi xuống, không cần phải câu nệ như vậy.
"Thủy nhi, tỷ tỷmuốn giúp ngươi trị lành chấm đỏ trên mặt, ngươi có bằng lòng hay không?"
Phượng Lan Dạ quay đầunhìn về phía Thủy nhi, ánh đèn chiếu sáng vào nửa bên mặt không có ban đỏ củanàng, đầy đặn thanh tú, lông mày tinh tế, ánh mắt hoa đào dài nhỏ, còn có cái mũinho nhỏ như ngọc, đôi môi mỏng đỏ tươi, tất cả dung hoà làm cho nàng giống nhưmột con búp bê gốm sứ tinh sảo, rất khả ái, nàng lại luôn tươi vui, không buồnkhông lo, làm cho người ta không thể không bị nàng hấp dẫn, hơn nữa tính cáchnàng thật chân ái, luôn thật lòng đối đãi với người khác, điều này làm cho mọingười khi tiếp xúc cùng nàng, đều cảm nhận được nàng thiện lương cùng khả ái.
Người như vậy nên có mộthồi báo tốt, vì thế Phượng Lan Dạ muốn giúp nàng trị chấm đỏ trên mặt, chẳngqua Thủy nhi cũng không ôm bao nhiêu hi vọng, chấm đỏ này là bẩm sinh đã có, cólẽ bởi vì chấm đỏ này nên mới khiến cho phụ mẫu của nàng bỏ nàng, cho nàng đãsớm tuyệt vọng rồi.
"Thủy nhi không tintỷ tỷ sao?"
Khi gặp nàng, Lan Dạ đãcảm thấy mềm lòng, tất cả cô tịch kiếp trước không còn nữa, nàng đã có được sựyêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-vuong-phi/1622973/quyen-3-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.