Tân Thiên Thịnh ra lệnh cho cận vệ dọn dẹp thi thể của đám sát thủ. Căn dặn không được động vào tên đã nuốt kim tằm.
Sau khi dọn dẹp xong, Trang Nguyệt ôm lấy cánh tay Tân Thiên Thịnh: “Đi thôi, đưa ta ra ngoài chơi.”
Tân Thiên Thịnh nhìn lạnh lùng nhìn vẻ mặt ngọt ngào của Trang Nguyệt thầm than oán. Vẫn cho là trong lòng định lực cực lớn, kể từ khi gặp được tiểu yêu tinh này, vẫn luôn để cho nàng làm dục vọng đốt người, nàng thật sự chính là khắc tinh của cuộc đời hắn.
Y nghĩ muốn chiếm lấy nàng làm của riêng càng ngày càng mãnh liệt, trong lòng có một thanh âm đang nói: Vì nàng, dù cho mang tiếng xấu thiên cổ, cũng sẽ không hối tiếc.
“Nói gì đi, ngươi có phải lại đổi ý, ta nói cho ngươi biết…”
Tân Thiên Thịnh một phát bắt được cái tay đang chỉ vào mũi hắn, nhìn về phía Hàn Quân: “Hàn Quân, gần đây có địa phương nào vui chơi không?”
Hàn Quân hưng phấn chạy tới nói: “Vương gia, người muốn mang Trang Nguyệt tiểu thư đi ra ngoài chơi sao?”
“Bớt nói nhảm.” - Tân Thiên Thịnh lạnh giọng nói.
Hàn Quân bị chủ tử mắng nhưng trên mặt càng vui mừng hơn lại nói: “Muốn tìm nơi vui chơi, vậy liền đi đến bờ sông Tân Hoàn, nơi đó ngày đêm đều náo nhiệt, nhìn ngắm nhìn phong cảnh liền chèo thuyền du ngoạn trên sông, nhìn ngắm phố xá náo nhiệt, vào buổi tối, còn có hàng đèn chiếu dưới sông đẹp đến tận cùng.”
“Được được được, ta liền đi đến bờ sông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-thai-tu-phi-khong-muon-lam/3652500/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.