Màn đêm đã hoàn toàn chiếm hữu thiên địa , hai thân ảnh âu iếm sưởi ấm nhau không thôi .
Phàm Vũ sau khi tiến vào khu rừng rậm , quyết định không về sơn động nữa mà chọn lấy một gốc cây không quá cao nhưng lại mọc lên những tán lá xuề xòa có thể tạm thời che chắn sương gió là được .
Hắn đi xung quanh thu gom vài nhánh cây khô rồi lấy ra công cụ tạo lửa ... đầu linh dương non luôn quấn quýt theo sát chân hắn như vẫn còn đang sợ hãi muốn có chỗ dựa tinh thần .
Sau một hồi chật vật đập đá đánh lửa , cuối cùng cũng ngọn lửa nhỏ cũng được thắp lên . Phàm Vũ ôm đầu linh dương non ghé sát vào lòng sưởi ấm rồi lấy ra một ít thịt rừng từ trong nhẫn đem đi nướng .
Nhìn vẻ mặt sợ sệt đến đáng thương của tiểu linh dương mà Phàm Vũ thương cảm hơn , ôm ấp vào lòng theo một cách trìu mến . Nói không quá chứ bây giờ hắn đã thành cha của nó rồi , bất quá chỉ nên nhận làm huynh đệ a .
Sau một hồi , nhiệt độ xung quanh có chút tăng lên do nhiệt lượng từ đốm lửa tỏa ra , cảm thấy đầu linh dương non trong lòng đã ổn định nên hắn cũng yên tâm cho nó qua một bên rồi lấy ra một ít cỏ khô đặt trước mặt nó .
" Ăn tạm thứ này đi , sau này ta tập cho ăn thịt " Phàm Vũ vẻ mặt đắc ý nhìn tiểu linh dương nói ra
Bất quá tiểu linh dương vẫn không hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-vu-viet-tinh/1176335/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.