Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38
Chương sau
Một kích toàn lực của Phàm Vũ mang theo tất cả sự căm phẫn mà lao đến . Hắn đã vận dụng tất cả lực lượng có thể linh tụ trong cơ thể , cộng thêm cổ năng lượng được bầy linh dương truyền thụ đạp lên mặt nước lao đến . Khi dùng mắt quan sát thật kĩ mới phát hiện không gian xung quanh thanh trường mâu như tối sầm lại , chính là ánh sáng xung quanh đang bị hút vào bên trong thanh binh khí . Toàn lực mà đánh tới . Đoàn Chiến Kích Dương Thương mang theo một cổ lực lượng công kích màu vàng kim , khí thế kinh người va trực diện vào quả cầu màu đen do đầu yêu hổ đánh ra , hai bên giằng co một hồi lâu sau đó cả hai công kích tạo thành một vụ nổ kinh thiên . . Vụ nổ làm cho không gian xung quanh bị chấn động bẻ cong đến vặn vẹo mà tạo nên những đợt sóng lượng lờ trôi nỗi trong không trung , mặt nước bị chấn đến bắn ngược lên tung tóe lộ ra cả đất đá phía dưới . Cây cối quanh đây cũng vì vậy mà ảnh hưởng , rung lên bần bật. Phàm Vũ cũng bị dư chấn khiến cho lùi về sau mấy bước ,bất quá phía bên kia đối phương đã bị một kích của hắn đánh bay ra ngoài đập người vào gốc cây trước đó mũi thương đã găm vào . Nói cũng phải thôi , trước đó nó đối đầu với đầu linh dương thủ lĩnh , sau đó vờn nhau với Phàm Vũ nên đã mất khá nhiều sức, giờ lại tái chiến một Phàm Vũ như vừa được rèn đúc lại thân thể . Thua thiệt là điều đương nhiên , bất quá nó vẫn còn đứng dậy được . Một lần nữa đầu yêu hổ đã lấy lại sự tàn bạo vốn có , nó hung hăng lao đến , lần này chính làm muốn nuốt chửng đối phương . " Má trâu vãi " Phàm Vũ phải kinh ngạc trước độ khỏe của đối phương Nhưng mà lơ là thì không thể , khi đầu yêu hổ lao đến , một ý nghĩ táo bạo hiện lên . Đã chứng kiến tấm thuẫn trên tay có lực phòng ngự rất tốt , Phàm Vũ đã chủ động hơn . Hắn lùi lại lấy đà phòng thủ giữ trụ cho cơ thể , tay trái đưa tấm thuẫn che chắn phía trước , nhận thấy khi đầu yêu hổ sắp gần lao đến , hắn đã chủ động vận chuyển linh lực vào toàn bộ bờ vai tạo thành lực đẩy về phía yêu hổ hòng hất văng đối thủ trở lại . Quả như dự tính , đầu yêu hổ kia vậy mà bị lực phản chấn của tấm thuẫn hất tung lên , một lần nữa bay ngược về phía gốc cây trước đó . Áp đảo , triệt để áp đảo , nó vậy mà lại để thua sinh vật nhỏ bé kia một cách toàn diện a . Bất quá chiến sự đã thay đổi , nó từng hung hăng đánh cho Phàm Vũ phải chật vật trọng thương nhưng chỉ vì chủ quan mà giờ đây tình cảnh đã đảo ngược rồi. Nhận thấy mình đã phòng ngự thành công , đầu yêu hổ vậy mà bị mình đánh đến bay ngược ra đến thê thảm như vậy. Thừa thắng xông lên , nghĩ là làm , hai tay siết chặt hơn thanh trường mâu , Phàm Vũ lao đến vận chuyển linh lực vào cả hai tay , một lần nữa lao đến hét to , Chiến Kích Dương Thương một kích đâm thẳng đầy dứt khoác vào đầu yêu hổ . Phập Phàm Vũ nghiến răng nghiến lợi rút thanh trường mau ra khỏi vị trí giữa đầu con yêu thú , máu tươi cứ thế bắn ra tung tóe khắp một vùng đất xung quanh tạo thanh vũng máu đen kịt mà hắn cũng bị vạ lây khiến thân thể dính đầy máu tươi . Cứ thế một đời yêu hổ khoái đảo rừng xanh chết đi không thể chết lại . Hai tay siết chặt hơn thanh trường mâu để cơ thể không phải ngã nhào ra sau , Phàm Vũ hài lòng phất tay thu xác yêu hổ vào nhẫn trữ xác do sư phụ ban cho . Sau đó quay người lại phía đầu linh dương con đã chứng kiến toàn bộ quá trình trả thủ của hắn , Phàm Vũ đưa ngón tay cái về phía nó rồi nở một nụ cười báo hiệu đã an toàn . Chuyện đã xong xuôi , Phàm Vũ tiến ra con suối rửa sạch đi thân thể đang dính đầy máu rồi tiến đến chỗ đầu linh dương con nhìn nó bằng ánh mắt thương cảm . " Từ nay hãy theo ta " Hắn ôn nhu nói ra Hai cặp mắt một người một thú , một bi thương , một cương nhu đang hướng về nhau . Cảm thấy Phàm Vũ không có ác ý , đầu linh dương con tiến đến cạnh hắn , dụi đầu vào chân hắn có vẻ lấy lòng . Phàm Vũ chứng kiến màn này mà cảm thấy hài lòng miệng cười lớn . " Tốt Tốt " Hú Hú Bỗng có tiến sói tru lên , Phàm Vũ biết phải nhanh chóng rời đi , đối diện với một con hổ đã gần chết xa sống rồi , chẳng may va phải bầy soi kia sẽ lành ít dữ nhiều . Nghĩ đoạn hắn dẫn theo đầu linh dương con tiến về kết giới rồi đi sâu vào khu rừng . Hai thân ảnh cứ thế mà tan dần theo những bóng cây cổ thụ . ... Phàm Vũ không biết rằng sau khi hắn rời đi , màng đêm dần buông xuống bốn bể không gian , một loạt các thân ảnh đã hiện ra trước vũng máu con yêu hổ để lại , bọn chúng cùng nhau cất lên những tiếng gọi đồng loại đầy thê lương ,rợn người .
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38
Chương sau