Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38
Chương sau
Hộc...hộc Phàm Vũ thở dốc sau một hồi ríu rít xin lỗi Thương Dương Kích , hắn mệt quá cất luôn vị huynh đệ mới kết nghĩa kia vào trong nhẫn trữ vật , sau đó nằm dài ra đất bên cạnh đốm lửa . Cứ thế hắn ngủ thiếp đi lúc nào không hay ... ... Tỉnh dậy vào ngày hôm sau , Phàm Vũ đưa đầu linh dương con ra khỏi nhẫn trữ thú , đêm qua nó được nghỉ ngơi ít nhiều nên cũng lấy lại chút sức lực ... khuôn mặt tươi tắng hơn , hai mắt đã xuất hiện tràn hoa vân long lanh rồi . E ... e Được chủ nhân cho ra ngoài tiểu linh dương mừng rỡ không thôi , nhanh chóng chạy lại quấn quýt dụi dụi đầu má vào Phàm Vũ . Phải nói từ hôm qua đến giờ hắn cũng chưa xem xét gì đối với tiểu yêu này , suy nghĩ một hồi , Phàm Vũ làm ra quyết định , hắn chổng mông cuối đầu nhìn thứ gì đó thật chăm chú . " A , là con trai " Phàm Vũ rạng rỡ nhìn tiểu linh dương Thì ra là tên tiểu tử này đang xem bộ phận đẻ đái của đầu linh dương a Phàm Vũ định đặt cho đầu linh dương một cái tên tiện cho việc kêu gọi , bất quá vẫn chưa nghĩ ra , hắn vò đầu bức tóc suy nghĩ một hồi mới nhớ ra điều gì đó liền nhìn về hình ngôi sao năm cánh ẩn hiện trong lòng ngực mình lại quay đầu nhìn qua iết hầu của tiểu yêu . " Có... Có rồi " Hắn vui mừng la lên Tiểu linh dương bị làm cho giật mình lùi lại mấy bước ánh mắt hơi hoảng sợ nhìn hắn , Phàm Vũ biết mình đường đột nên cũng ân cần nhẹ nhàng tiến đến chỗ đầu linh dương lấy lại thiện cảm . Lấy lại giọng điệu nghiêm túc , Phàm Vũ dõng dạt : " Ngươi và ta đều có một ngôi sao ngay giữa ngực vậy gọi là Nhất , ngươi thuộc huyết mạch Linh Dương , mà chúng ta đều sử dụng sức mạnh từ Ánh Dương kia , vậy lấy một chữ Dương , ghép hai lại với nhau tạo thành Nhất Dương , có điều Nhất Dương lại không hay lắm , hay đảo ngược lại thành Dương Nhất nhé! " Nói hắn nghiêm túc thì chỉ nghiêm túc được mỗi cái mặt , còn suy luận dài dòng luyên thuyên đến nổi làm cho tiểu linh yêu dương mắt đăm chiêu nhìn hắn một đổi . " Là Dương Nhất , từ nay ngươi có tên là Dương Nhất " Phàm Vũ lặp đi lặp lại " E ..e..e...e " Như hiểu ra điều gì đó , tiểu yêu vui mừng vừa chạy nhảy vừa be be lên rất đáng yêuu Chứng kiến màn này , Phàm Vũ cũng vui mừng không kém , bất quá tâm hồn cũng còn trẻ con thành ra một người một thú hai tay hai chi ôm nhau tung tăng . Màn vui đùa của hai tên này qủa thực tạo nên một khung cảnh đầy thú vị giữa chốn rừng thiên trùng điệp này , có lẽ đây cũng là một mảng kí ức đẹp đẽ. ... Cũng chẳng vui chơi bao lâu , Phàm Vũ để mặc cho Dương Nhất làm quen với khu rừng nó đã tung tăng chạy nhảy khắp nơi , dù gì ở đây cũng sẽ không có nguy hiểm gì đối với nó . Hắn giờ đây sắc mặt đã nghiêm túc hơn , trên tay từ bao giờ đã nắm chặt Thương Dương Kích , một màu vàng nhạt phản phất tản ra ... Hắn nhẹ nhàng di chuyển đến một hòn đá to , luyện tập tầng một Chiến Kích Dương Thương bên trong vũ kĩ Thuận Dương Kích . Thân ảnh Phàm Vũ đứng trên tản đá còn to hơn bản thể hắn , tay siết chặt thành thương sắc bén trong tay , một ý niệm của Phàm Vũ hiện lên , Thương Dương Kích hiên ngang mà đứng , nó đang tỏa ra một cổ khí tức phản phất song hành cùng với đó có những luồng ánh sáng xung quan đang hút vào bên trong ...Ánh mắt hắn đang chuyển dần sang màu vàng kim .... ... Một tháng trôi qua... Lúc này , tại con suối trước đây từng là nơi một người một hổ đại chiến , cây cối xung quanh đổ ngã ngổn ngang , cây to cây nhỏ nằm đè lên nhau vô số kể , đất đá bị xới tung không khác gì một bãi chiến trường . Đoàn ... Một cột năng lượng màu vàng đầy uy lực phá không mà ra , lấy tốc độ ánh sáng bắn thẳng về phía gốc cây đại thụ xa hơn ba chục mét , vẫn chưa dừng lại ở đó , luồng ánh sáng kia đang hung hăng lao đến một tản đá lớn phía sau , tản đá to lớn trực tiếp bị làm cho bạo tạc nổ tung , đá bụi bay đầy trời , dư chấn khiến chim chóc bay tán loạn tràn đầy kinh hãi . Còn ai khác ngoài Phàm Vũ , phải nói cả tháng nay hắn chăm chỉ tập luyện Thuận Dương Kích tầng một đạt đến thành thạo cực điểm , uy lực phải nói tiến bộ hơn rất nhiều so với lần đầu thi triển lên con yêu hổ . Mà thảm cảnh quanh đây vô can vô cớ trở thành nơi cho hắn tập luyện , tên này cũng khôn lanh , lựa chọn nơi này vì bên ngoài và rất gần với kết giới an toàn , tiện bề tập luyện cùng tẩu thoát nếu chẳng may gặp nguy hiểm . Thời qua vì dư chấn hắn tạo ra ngày càng lớn nên cũng có nhưng sinh vật tò mò tìm đến nhưng bất quá đều là công cụ cho hắn hoặc là tập luyện hoặc là làm mồi nhấm . Sau khi thi triển công kích vừa rồi Phàm Vũ đầy hài lòng gật đầu , hắn đã có quyết định táo bạo hơn . " Đến lúc chiến Yêu Lang "
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38
Chương sau